Sau khi Đường Táp ra ngoài, Đế Chiêu kéo An Luật và Phụng Hoàng ‘tâm sự’.
“Các cậu biết Đường Táp...... là ai không?”
An Luật và Phụng Hoàng đồng thanh nói: “Nữ hiệp báo thù!”
Trong đầu của Tiểu Bạch Long chui ra một câu: Hết cứu rồi, mọi người đều say, chỉ mỗi mình tỉnh......
Dáng vẻ Đế Chiêu ý chí kiên cường, nhích từng bước một.
An Luật: “Cậu làm gì thế?”
Đế Chiêu: “Tôi.....”
Anh vốn muốn nói, anh nghĩ không ra cũng không biết nên ở chung với Đường Táp thế nào, nếu Đường Táp thật sự là...... Vậy, cô đã không cần sự bảo vệ của anh nữa, cho nên anh cần phải rời khỏi.
“Tôi không thể làm phiền Đường Táp mãi.” Đế Chiêu nói, “Tôi vẫn nên về ký túc xá của mình.”
An Luật: “Đừng mà, anh cứ thế mà đi, ‘tra’ lắm.”
Tiểu Bạch Long bị một câu ‘tra’ này của An Luật dọa cho đi không muốn vững.
Phụng Hoàng bật cười líu lo.
An Luật: “Thật đấy, vết thương sắp lành rồi, đừng để người ta châm cứu cho anh rồi, sau đó anh nhấc mông lên quắp đuôi đi mất.......”
Đế Chiêu ngẩn người: “Đúng, không thể như vậy.......”
Phụng Hoàng Thất Thất nói: “Vết thương trên lưng của cậu một ngày phải thay thuốc hai lần, khó chăm sóc vô cùng, nếu bây giờ cậu về ký túc xá còn phải gọi anh Ngao Hiển về chăm sóc cậu, anh ấy rất bận đấy...... Lần này bên quân viện chơi lớn, anh Ngao Hiển ra chiêu ác nhất, dừng tất cả các môn ngoài quân viện, để bọn họ từ sáu giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2840658/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.