Côn Bằng có thai thôi học, đúng là hợp lý, mà giao nhân Lạc Chu thân là một loài động vật quý hiếm có mặt mũi nhất trong biển cùng có quan hệ bạn bè rất tốt cùng thôi học đợi sinh, cũng là lẽ phải.
Nhưng, mọi người đều biết, nếu một đầu bếp có tay nghề giỏi, đã mở thớt liên tục hai ngày rồi mà trên thớt lại không có nguyên liệu, sạch sẽ sáng bóng, tưởng chừng như là.......
Đường Táp thu thớt lại, có chút tiu nghỉu thất vọng.
Bạch Trạch an ủi: “Rồi sẽ có thôi, trường chúng ta không thiếu đâu mà sợ, một đống lớn đang ngấm ngầm giở thủ đoạn sau lưng kia kìa.”
Đường Táp liếc ông một cái, giọng điệu không tốt: “Hiệu trưởng như ông, thật là kính nghiệp.”
Bạch Trạch nói: “Tôi cũng không có cách nào, sở trường của tôi là giáo dục cảm hóa, cùng một đồ vật, cùng một cách dạy, nhưng sinh viên dạy ra lại người nào như người nấy, trình độ không chênh lệch. Đối với những sinh viên giáo dục không nổi nữa thì dùng gậy thôi, tôi biết làm gì? Tôi chỉ biết khoác lác thôi. Còn các sinh viên, ví dụ như Vương Chính và Sổ Tư, tiếp nhận giáo dục cảm hóa rất tốt, giống hình người, hào hoa phong nhã, nhưng nếu không phải cô mở đài phán quyết, bọn tôi ai có thể nhìn ra bọn họ là điển hình của mặt người dạ thú chứ?”
Đường Táp: “Câm miệng ngay, tôi không muốn ăn Bạch Trạch.”
Bạch Trạch làm động tác tự khóa miệng mình lại, rồi hỏi: “Vậy, chuyện của Ngao Hiển.......”
Đường Táp hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2840654/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.