Xuyên Sơn Giáp vẽ một bức hình minh họa.
Đường Táp: “Mộ thất có hình dáng đại khái ra sao?”
Xuyên Sơn Giáp làm mặt bí hiểm, thần bí nói: “Một phòng một sảnh.”
Đế Chiêu: “........ Cái gì?”
Anh cho rằng Xuyên Sơn Giáp sẽ nói ra từ ngữ chuyên nghiệp gì đó, không ngờ Xuyên Sơn Giáp đào một hơi xuống tới dưới lại nhìn thấy một phòng một sảnh.
“Một lầu một sảnh, một cái quan tài ngô đồng.”
Đường Táp: “Quan tài ngô đồng?”
“Đúng vậy, ba của vợ tôi là thợ mộc, chất liệu gỗ chỉ cần lướt mắt qua tôi liền biết ngay đó là chất liệu gì.”
Đường Táp hỏi: “Một phòng một sảnh có diện tích bao lớn?”
“Không tới sáu mươi mét vuông.” Xuyên Sơn Giáp nói, “Còn có mùi thơm ấm áp, ngoại trừ quan tài gỗ còn có tivi xếp giấy, sofa, đúng rồi trong phòng khách còn treo một bức tranh.”
Đường Táp hết nói nổi: “Sao tôi nghe xong không thấy hương thơm ấm áp chỗ nào, mà chỉ cảm thấy kỳ dị là sao chứ?”
Xuyên Sơn Giáp nói: “Cho nên....... Thứ đồ mà mọi người muốn tôi tìm là mộ thất sao? Tôi không trộm mộ đâu nha, điều này không hợp quy tắc quốc gia, tôi là công dân tuân thủ pháp luật không dễ gì mới lấy được chứng minh nhân dân....... Cho dù là trộm mộ trong giới yêu thì đó cũng là trộm mộ, tôi sợ chạm phải thứ gì không tốt ảnh hưởng tới vợ của tôi.......”
Đế Chiêu cảm thấy có hơi chướng bụng, có thể là do ăn các loại lương thực quá nhiều cộng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2835628/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.