Đường Táp không ngờ bản thân cũng có thể trúng chiêu.
Sau khi cô vừa đuổi Phụng Hoàng và Cửu Vĩ Hồ cùng Huyền Vũ không lo làm việc chính chỉ muốn nằm bò trên đất liếm cháo nấm tuyết kia ra ngoài, thì bị chuyển tới nơi xa lạ này.
Nếu nói là xa lạ…… cũng chưa hẳn.
Nơi này cô đã từng thấy trong Thần thức vô số lần rồi.
“Rừng ngô đồng.”
Rừng ngô đồng này là rừng ngô đồng bên cạnh hồ Huyền Vũ mà cũng không phải là cánh rừng đó, nhưng Đường Táp không có thời gian chơi trò đếm cây táo của Lỗ Tấn gì đó, sau khi cô nhìn xung quanh xong thì khom lưng nhặt Y Lan cách đó không xa lên.
Y Lan run lắc lá cây, hỏi: “Táp, đã xảy ra chuyện gì? Cô đưa tôi lên đài phán quyết của cô rồi sao?”
Đường Táp: “Tôi đưa cậu lên đài phán quyết làm gì? Xắt cải đúc chim sao? Mau bình tĩnh chút, nơi này hơi cổ quái.”
Nơi này phủ đầy hơi thở của thời Thượng Cổ, cảm giác hệt như lần ở phía dưới thư viện tiến vào trong không gian vảy hộ tâm.
Đã có lần thứ nhất, lần thứ hai ít nhiều cũng có chút kinh nghiệm.
Theo suy nghĩ của bản thân cô, tình của Thần Thượng Cổ không chỉ có thể tự thành tinh còn có thể hình thành một không gian khép kín giống như trong hư không vậy, do đó có tác dụng bảo vệ.
“Nếu tôi nhớ không lầm.” Đường Táp nói, “Nơi này là nơi chôn tình của Nữ Oa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-truong-chi-co-toi-la-nguoi/2835603/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.