Đám đông phản ứng khác nhau khi con Dokkaebi biến mất. Một số người cố gắng thoát thân khỏi tàu, trong khi số khác lôi điện thoại ra muốn gọi cho cảnh sát.
Yoo Sangah thuộc về nhóm sau. "Cảnh sát...Cảnh sát không trả lời! Giờ tôi phải làm gì đây..."
"Bình tĩnh nào, Yoo Sangah-ssi," tôi nhìn thẳng vào ánh mắt bất định của Yoo Sangah. "Yoo Sangah-ssi, cô đã từng chơi game do nhà phát hành phát triển chưa? Lấy bối cảnh tận thế đã đến và chỉ có vài người có thể sinh tồn."
"Hả? Anh đang nói cái-"
"Nghĩ về nó đi. Chúng ta đang ở trong một trò chơi."
Yoo Sangah khẽ liếm môi. "Trò chơi..."
"Cũng khá đơn giản. Hãy tuân theo lời tôi nói vô điều kiện. Hiểu không?"
"H-Hiểu rồi. Giờ tôi nên làm gì đây?"
"Ngồi yên."
Cuối cùng tôi cũng có thể bình ổn lại nhịp thở của mình. Tôi cần một lúc để hoàn toàn thích nghi với hoàn cảnh hiện tại.
[Tam Thức Cầu Sinh Tại Thế Giới Đổ Nát]
Những con chỉ vốn chỉ tồn tại trong tác phẩm kia, giờ đây hiện rõ mồn một trước mắt tôi.
[Con Dokkaebi dựng chiếc sừng ăng-ten của nó lên.]
[Thi thể tán loạn khắp sàn tàu như thể rác rưởi tanh tưởi.]
[Nhân viên văn phòng thấm đẫm máu run rẩy từng đợt.]
[Bà cụ khẽ rên rỉ trên ghế ngồi.]
Tôi chăm chú dõi theo từng giây phút một. Tựa như Neo trong bom tấn Ma Trận, người luôn hoài nghi về thực tại khó tin này. Quan sát, nghi vấn rồi cuối cùng bị khuất phục trước sự thật...Tôi buộc phải thừa nhận tất cả mọi thứ. Tôi không rõ vì sao nhưng chẳng còn bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tri-doc-gia/231500/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.