Sau một lúc, chúng tôi đã tới lối vào 'ngục tối ẩn' dưới lòng đất. Tôi đi đằng sau Lee Jihye, Lee Gilyoung, Jung Heewon và nhìn vào màn hình điện thoại.
[Giữa cơn đau như muốn bổ đôi đầu, Yoo Jonghyuk tỉnh lại.
'Từ bỏ mạng sống này.'
Đây là kết thúc cuộc đời thứ tám của Yoo Jonghyuk.]
Không thể nào. Điều này vẫn chưa xảy ra.
...Chết tiệt, tại sao anh ta lại làm điều này ngay lần hồi quy thứ ba? Nếu anh ta hành động cẩn thận như lượt thứ hai, anh ta sẽ có thể trải qua các tình huống từ giữa đến cuối kịch bản.
Tôi ngước mắt lên, Jung Heewon đang nhìn tôi.
"Dokja-ssi, anh đang nhìn gì vậy?"
"...Ah, lịch... mọi việc xảy ra gần đây làm tôi quên mất ngày tháng."
Nếu tôi chỉ đơn thuần nhìn vào lịch thì hẳn đã vui vẻ hơn, đôi lúc tôi tự hỏi không biết tại sao mình lại có thể đọc hết cuốn tiểu thuyết này.
Jung Heewon nhìn tôi đầy nghi ngờ trước khi quay đầu về phía Lee Jihye.
"Vậy... tên của nhóc là Jihye? Em cũng sử dụng kiếm à?"
"Đúng vậy, em thích kiếm."
"Đúng không? Kiếm là tốt nhất. Nó có hương vị tốt."
"...Unnie cũng biết mùi vị?"
Jung Heewon mỉm cười khi nhìn vào thanh kiếm của Lee Jihye. Đó là một thanh kiếm sang trọng và chắc chắn nó vô cùng thuận tay khi sử dụng, có lẽ đó là món đồ của Yoo Jonghyuk.
"Thanh kiếm của em rất tốt."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tri-doc-gia/2259420/chuong-37.html