Chúng tôi sẽ vào ngục tối nhưng không phải là để lấy Kiếm chém Tứ âm.
Yoo Sangah và Lee Gilyoung ngay lập tức hiểu ý tôi là gì.
“Anh sẽ lấy cờ của họ.”
“Và sau đó anh sẽ giết họ.”
Hai người bộc lộ những biểu cảm khác nhau.
Yoo Sangah nhìn xuống Lee Gilyoung với đôi mắt ngạc nhiên. Điều thú vị là Lee Gilyoung ngước nhìn Yoo Sangah với sự thất vọng.
“Hyung, hãy để bước cuối cho em.”
Cậu nhóc này, cậu đã nhận ra rằng tôi không thể trực tiếp giết người.
[Kỹ năng độc quyền, 'Danh sách nhân vật' được kích hoạt!]
[Người này không được đăng ký trong 'Danh sách nhân vật'.]
[Hiện đang thu thập thông tin về con số tương ứng.]
Thông tin của Lee Gilyoung vẫn chưa có sẵn.
Tôi quay đầu lại và bắt gặp đôi mắt lo lắng của Yoo Sangah. Cô ấy nhìn Lee Gilyoung và tôi trước khi cúi đầu. Tôi nói với Lee Gilyoung, “Hãy làm như em muốn.”
Tôi có thể thấy những gì Yoo Sangah đang lo lắng. Lee Gilyoung còn chưa lên cấp hai. Nhưng cô ấy nên nhận thức về nó. Quy chuẩn đạo đức mà trước đây chúng tôi từng dùng giờ vô dụng trong thế giới này.
"Đây không phải một trò chơi, hãy cẩn thận."
“Vâng, anh đừng lo lắng.”
Tôi lắng nghe giọng nói của Lee Gilyoung và giấu lá cờ trên lưng.
Từ trước đến giờ, lá cờ là một miếng mồi ngon để thu hút các vị vua nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tri-doc-gia/2259354/chuong-67.html