Tình hình đã rõ ràng. Yoo Jonghyuk tin vào thứ mà anh ta không có.
Tôi hét về phía Lee Seolhwa, "Lee Seolhwa! Đưa mọi người trốn khỏi hòn đảo này ngay bây giờ. Thảm họa lũ lụt khác với quá khứ. Chúng ta phải cùng nhau chiến đấu chống lại cô ấy. Nếu ta không....."
"Kim Dokja, đừng làm phiền ta nếu cậu không muốn chết." Yoo Jonghyuk đến sau lưng tôi và túm lấy cổ tôi. Đột nhiên, cơ thể tôi mất sức và tôi ngã xuống đất.
Tôi cắn môi và kêu lên, "Yoo Jonghyuk, anh phải nghe tôi! Shin Yoosung bây giờ không phải là Shin Yoosung mà anh từng biết. Một khi anh gặp cô ấy...."
Tôi muốn nói nhiều hơn nhưng giọng tôi đột nhiên biến thành một âm thanh chói tai. Chết tiệt. Tôi phải sử dụng Châm điểm áp lực để giảm dần lực lượng mà Yoo Jonghyuk truyền vào trong máu của tôi.
Bây giờ tôi phải khiến anh ta khuất phục....
Tất nhiên, không ai ở Seoul có thể khuất phục Yoo Jonghyuk. Không, có một người, và người đó đang đến ngay bây giờ.
[Thảm họa lũ lụt đang thức dậy.]
Cùng với tin nhắn, một ánh sáng xanh xuất hiện từ thiên thạch. Cuối cùng, thiên thạch bắt đầu nứt vỡ.
Tôi nghe thấy giọng nói của dokkaebi trung cấp.
[Hóa thân của Seoul thực sự nóng tính. Các khu vực khác không quá háo hức để đánh thức thảm họa và đang đấu tranh để tránh thảm họa.....]
Nó khá khó để Bihyung có thể tiếp tục trì hoãn,
[Mọi người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tri-doc-gia/2259290/chuong-102.html