Cố Thâm rũ mắt suy tư. Phía sau cửa xe mở ra, tố chất thân thể Giải Phồn không kém, sau khi làm rõ hiện trạng, liền đi xuống hội họp.
"Cố tiên sinh ngài không có việc gì chứ?"
"Không có việc gì."
Hai người cũng không nói lời vô nghĩa nữa, sau khi xác định quang não không cách nào liên hệ với người khác, cùng với xe bay vẫn có thể hoạt động, liền khởi động xe hướng về khu an toàn.
Lần này không có cảm giác đụng vào đồ vật, thuận lợi đến khu an toàn. Nhưng vẫn không có thu hoạch được gì. Bên trong hoàn toàn trống rỗng, đừng nói bóng người, đến cả một con sâu đất cũng không có.
Giải Phồn nói: "Đây là kết giới trong truyền thuyết sao?"
Cố Thâm: "Chi nhất."
Giải Phồn biết nghe lời phải: "Đây là kết giới của
thế giới chi nhất trong truyền thuyết sao?"
Cố Thâm: "Không phải."
Giải Phồn: "???"
Cố Thâm ngửa đầu nhìn về phía không trung, thần sắc từ đầu đến cuối đều là bình tĩnh: "Đây là ảo cảnh."
Đôi mắt Giải Phồn trong nháy mắt mị thành dựng đồng, lại rất nhanh khôi phục thảnh vẻ kinh ngạc: "Ảo cảnh? Giống con chim nổ mạnh lần trước sao?"
"Ừ."
"Chúng ta phải làm gì đây?"
"Chờ, có nhu cầu tự nhiên sẽ ra thôi."
"......"
Giải Phồn nhịn không được hỏi: "Ngài không sợ bệ hạ lo lắng sao? Lúc ấy tình huống quỷ dị nguy cấp, chúng ta sớm trở về một chút có lẽ còn có thể giúp đỡ."
Cố Thâm không chút để ý nói: "Anh ấy chính là đế vương."
Giải Phồn: "Nhưng có một số việc......"
Cố Thâm: "Đừng coi trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tinh-te-deu-biet-toi-la-tra-nam-cua-hoang-de-be-ha/588856/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.