Yến Hàn không đáp, ngược lại nện bước nhanh hơn, tiến lên ôm lấy bả vai thanh niên, "Vừa đi vừa nói chuyện."
"Em cảm thấy nơi này khá tốt."
"Em cần nghỉ ngơi." Yến Hàn sờ sờ đáy mắt màu xanh lá của y, không cho cự tuyệt: "Anh sẽ nói khi em rửa mặt xong."
Cố Thâm im lặng, cuối cùng vẫn đi theo hắn vào phòng ngủ.
"Lúc trướng anh từng kể, ở Hoang tinh đã từng xuất hiện rất nhiều nhân tài, mà nổi tiếng nhất trong lịch sử chính là Cố Trần Vân nguyên soái, cũng vì ông ấy mà về sau ở Hoang tinh mói có trạm cứu trợ." Yến Hàn tùy tiện bỏ áo khoác lên ghế, bắt đầu nghiên cứu cúc áo sơ mi của thanh niên.
Nước trong phòng tắm nhận được mệnh lệnh đang rót đầy bồn, nước nòng hầm hập chậm rãi tỏa ra sương trắng, rất nhanh tràn ngập khắp căn phòng.
Cố Thâm dựa vào bồn rửa tay, thần sắc nhàn nhạt: "Ừ."
Yến Hàn đánh lén hôn một cái, lại cười nói: "Ông ấy xem như là tiền bồi của em."
Cố Thâm nháy mắt đã hiểu, thậm chí suy một ra ba: "Cho nên nguyên nhân chân chính mà trạm cứu trợ tồn tại để làm gì?"
"Không khác lắm." Ngón tay Yến Hàn trượt xuống, dừng ở chỗ lưng quần, "Bên ngoài thì nói trạm cứu trợ là do Cố nguyên soái sáng lập ra mục đích để hỗ trợ cho các quốc qua, nhưng trên thực tế sau lưng còn có một tổ chức, là do tiền bối của em đứng đầu, lợi dụng các quốc gia mà điều tra những người giống bọn họ."
"Lại nói tiếp sợ em không tin, mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tinh-te-deu-biet-toi-la-tra-nam-cua-hoang-de-be-ha/588847/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.