Ngày hôm sau Lục Nghiêu tỉnh dậy, trong miệng vẫn tràn ngập mùi dâu tây. Hắn để trần nửa thân trên, tựa đầu vào gối, bên cạnh đầu giường có một cái tủ nhỏ, đặt một ít đồ vật lộn xộn. Cốc nước thủy tinh giống với cái ở phòng bảo vệ, bên trong đựng nước lạnh không biết đã để được bao lâu.
Lục gia mất hết can đảm, buồn bực uống mấy ngụm nước, nhớ đến việc tối qua hắn quên đánh răng. Điều này nó thể đổ lỗi cho ai chứ!
Cốc đánh răng trong nhà vệ sinh là của một cô gái hâm mộ tặng hắn. Hắn vừa đánh răng vừa mặc quần áo, vội vang rửa mặt một phen liền đi ra ngoài, kết quả vừa mở cửa liền nhìn thấy Yến Khinh.
Thiếu niên xách một cái túi, đứng thẳng tắp trước mặt hắn.
Lục Nghiêu lau mặt một cái hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Yến Khinh nói: "Em muốn đi học."
"Chậm trễ một hai ngày được không?" Lục Nghiêu hỏi: "Hơn nữa, chuyện nhóc đi học không nằm trong phạm vi quản lý của tôi, đồng nghiệp tiếp nhận chuyện này nhanh nhất cũng phải ngày mai mới đến."
"Em vội, lớp 12 rồi."
Lục Nghiêu thở dài: "Được rồi. Cậu biết trường học ở đâu không?"
Yến Khinh đi theo phía sau hắn, giống như một cái đuôi nhỏ.
"Ngồi xe buýt năm trạm, sau khi xuống xe đi về phía bắc, qua ba ngã tư là được." Hắn dừng lại: "Tôi đã nói với cậu rồi mà." Lục Nghiêu có chút vui vẻ: "Tôi nhớ rất rõ. Đi thôi, đưa nhóc đi ăn sáng."
Dưới gốc cây cổ thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-tieu-khu-chi-co-mot-minh-toi/2927025/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.