Cánh cửa đang khép lại đột nhiên dừng, Iven đứng ở đó, hia mắt đen láy rơi vào trên người Corrine. Iven vẫn là mặt không thay đổi, y tựa hồ đang suy tư.
"Anh tin tưởng tôi không phải gián điệp của đế quốc Cady, vẫn tin tưởng lời nói của tôi?" Iven hỏi.
"Tôi tin em." Corrine đi tới trước mặt Iven, hơi cúi người xuống, nhìn thẳng vào mắt y.
Iven đột nhiên nở nụ cười, ánh mắt của y hơi nheo lại, hai lúm đồng tiên bên khóe miệng càng lúc càng sâu, lúc Iven cười, trong mắt tựa như một hồ nước trong. Hồ nước trong ấy cũng hòa tan lòng của Corrine. Corrine biết mình đến tột cùng đã bỏ lỡ cái gì, thế nhưng nếu như Iven chịu tha thứ cho hắn, cuộc sống tương lai còn rất dài.
Corrine cũng cười, hắn vốn trời sinh anh tuấn, lúc cười, dung mạo trở nên càng sâu sắc hơn. Hắn cười rất có lực sát thương, hầu như chói mù mắt Iven. Giây phút kia, Iven tựa hồ nghe được nhịp tim của mình. Iven đột nhiên vươn tay, kéo Corrine đến, mở nửa cửa, bốn bờ môi dán lại cùng một chỗ.
Thống khổ, oán hận, hoài nghi, hiểu lầm, tất cả đều mặt trái của tâm tình, tựa hồ toàn bộ hòa tan ở trong nụ hôn này. Nụ hôn này sâu sắc như vậy, có lẽ là bởi vì bọn họ đều còn sống, có lẽ là bởi vì gặp lại, có lẽ là bởi vì cảm kích, có lẽ là bởi vì yêu. Hai cơ thể dính sát vào cùng một chỗ, ngăn cách vốn có tựa như biến mất, bọn họ thậm chí có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thu-do-de-quoc-deu-biet-tuong-quan-muon-ly-hon/2825083/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.