"Ba ba! Ba ba!" Thanh âm non nớt đột nhiên vang lên.
Đêm đã khuya, trong phòng trống vắng đến an tĩnh, tiếng thét này cũng liền hết sức rõ ràng. Edda đang ngủ mơ mở mắt, tay sờ đến chốt, mở đèn, liền thấy Ryan bên cạnh co lại thành một đoàn. Răng của Ryan cắn chặt môi, sắc mặt tái nhợt đến trắng bệch, trên trán nhỏ trơn bóng cũng toát ra mồ hôi. Tay của Ryan vẫy lung tung, tựa hồ muốn bắt được gì đó. Biểu tình thống khổ, động tác kinh hoàng, Ryan gặp ác mộng.
Edda bắt lấy tay của Ryan, vội vàng gọi vài tiếng. Sau vài tiếng gọi, tay của Ryan mới dừng vẫy, mở hai mắt, hoảng sợ trong mắt chưa rút đi.
"Ba ba... Tớ thấy ba ba, ba ba toàn thân đều là máu, thật là nhiều máu..." Lời nói của Ryan rất gấp, gấp đến độ mắt đều đã ươn ướt.
Edda ôm chặt lấy Ryan, hai cậu trai liền chăm chú ôm nhau như vậy. Ryan dần dần từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần lại, nó nhẹ nhàng mà đẩy Edda ra, nhảy xuống giường, mang giày mao nhung nhung liền đi tới bên bệ cửa sổ. Nó cẩn thận đẩy cửa sổ ra, sau đó nằm trên bệ cửa sổ, ánh mắt xanh thẳm trừng một bụi cỏ nhỏ.
"Vì sao còn chưa nở hoa?" Ryan rầu rĩ nói.
Edda cầm áo bông phi đến rồi trên người Ryan, rồi nằm xuống bên cạnh nó.
"Tớ rất nhớ ba ba."
Hai nhóc con nằm úp sấp bên bệ cửa sổ một đêm, thẳng đến khi tiểu thư Bella đẩy cửa vào, hai nhóc con mới vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thu-do-de-quoc-deu-biet-tuong-quan-muon-ly-hon/2825079/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.