Iven nằm ở trên nệm vẫn không nhúc nhích, bóng đen kia chậm rãi tới gần, lúc đi đến bên Iven, Iven đột nhiên nhảy lên một cái, hướng bụng người kia đánh qua. Người nọ nhanh chóng tránh, sau đó bắt lấy hai tay của Iven, cẩn thận ôm cả người y vào trong lòng.
"Đừng cử động, là tôi." Thanh âm của Corrine tận lực hạ thấp, hết sức cẩn thận.
Luồng khí ấm áp phả vào trên cổ, Iven vẫn không thả lỏng, thế nhưng thân thể lại không nhúc nhích. Corrine buông y ra, hai người đi tới cửa. Thanh âm kia từ đàng xa truyền tới, chính là hướng khe Ác Long. Khoảng chừng qua năm phút, thanh âm kia rốt cục ngừng. Hai người đều thở dài một hơi.
Ánh mắt của Corrine vẫn ở phía xa, Iven mở đèn, thẳng tắp nhìn về phía Corrine, trong ánh mắt mang vẻ dò xét.
Lúc này mắt Corrine có chút đỏ lên, thế nhưng nhãn thần lại như hổ báo.
"Corrine, anh không phải đang đi nghỉ." Iven đột nhiên nói.
Ngạc nhiên trong mắt Corrine lóe lên rồi biến mất, quay đầu nhìn lại, Iven đã mở cửa ra ngoài. Corrine đi tới cửa, nhìn Iven đi vào lều, mới quay đầu lấy máy đo ra ngoài, kim trên mặt đồng hồ chỉ hướng khe Ác Long, lần này tốc độ so với lần trước còn nhanh hơn! Corrine mở ba lô, muốn tìm thứ gì đó ở bên trong...
Một lát sau, Corrine nghe được tiếng cửa mở, ngẩng đầu liền thấy Iven đi đến.
"Đây là lều của tôi." Iven nói, trong thanh âm mang vẻ phiền muộn.
Corrine cúi đầu nhìn túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thu-do-de-quoc-deu-biet-tuong-quan-muon-ly-hon/2824997/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.