Dị tượng ở Hằng Tinh thiên khiến các trí thiên sứ kinh hô không thôi.
Quang minh đại thịnh!
Đây là thần tích thần linh giáng xuống!
Ngoại trừ lễ mừng đặc biệt long trọng, thượng đế rất ít khi một mình giáng xuống hạ giới, cho dù là trí thiên sứ địa vị đủ cao, cơ hội nhìn thấy thần linh cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Bọn họ thực kích động chạy đến trên đường cái Hằng Tinh thiên, tìm kiếm nơi thần linh giáng xuống, tận đến khi trí thiên sứ trưởng hạ lệnh bảo bọn họ trở về, phần náo nhiệt mang đến oanh động này mới giảm xuống một ít.
Michael ở cửa sổ cung điện nhìn ra bốn phía, nói thầm: “Ngô thần ở nơi nào?”
Không ở chỗ hắn, thì hẳn là ở chỗ vài đồng bạn khác.
Michael đứng ở chỗ cao rất nhanh dùng thị lực sắc bén tìm được mục tiêu —— cung điện sí thiên sứ trưởng. Những cung điện khác đều là đèn đuốc sáng trưng, chỉ riêng cửa điện thủ trưởng nhà mình đóng lại, ngọn đèn dập tắt, không có bất cứ động tĩnh gì.
“Chỉ có điện hạ có mặt mũi này thôi.” Michael dùng cánh tay chống ở bệ cửa sổ, trên mặt tràn đầy ý cười, “So với nói là thiên quốc phó quân, còn không bằng nói điện hạ là con cưng của thần đi.”
Hắn thậm chí có một loại ảo giác.
Lại đi tới một bước, điện hạ có thể bước vào cảnh giới thần linh.
Quả thực mạnh đến thái quá!
Michael xoa xoa da mặt, nghĩ đến ký ức mấy lần gần đây ở luyện võ trường bị đánh đến chết đi sống lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/202924/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.