*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên giường lớn trong tẩm điện, Lucifiel ngủ thực sâu.
Ở trong mộng.
Hắn dường như có chút bất an.
Thượng đế từ đại điện đi tới, thánh quang xung quanh y như mây như khói, khi thì nhảy nhót khi thì trầm tĩnh. Ánh mắt thần nhìn chăm chú vào Lucifiel, không có đánh thức thiên sứ, công vụ thiên đường có quan trọng nữa, cũng không quan trọng bằng để Luci nghỉ ngơi cho tốt một lần.
Ngón tay y phất qua cái trán trơn bóng của thiên sứ, thần lực quang minh tràn ngập xua tan che lấp trong giấc mộng của Lucifiel.
Lucifiel hơi nhíu hàng mày bị vuốt.
[ Thần… ]
Trong mộng hắn nhẹ nhàng nỉ non một tiếng.
Thượng đế ở trong hiện thực hơi cong khóe môi, lộ ra nụ cười nhạt không thể tin được.
Lần này vừa ngủ, Lucifiel ngủ đến thực thoải mái, sau khi tỉnh lại thần thanh khí sảng, quét sạch cơn buồn ngủ trong khoảng thời gian này. Nhưng mà khi hắn nhìn về phía bên giường, hắn giật mình cho rằng mình còn ở trong mộng, không thì sao lại nhìn thấy thượng đế ngồi ở chỗ kia chờ hắn.
Bóng dáng dưới thánh quang ngồi ở bên giường, tóc bạc rũ ở trên giường, chiết xạ sắc thái ánh trăng.
Bỗng nhiên trái tim Lucifiel run lên, tất cả thiên sứ trên thiên đường đều chưa từng thấy qua người thật của thần, thần luôn bao phủ dưới thánh quang, chưa bao giờ lấy mặt thật đối diện người, còn có thiên sứ cố chấp mà cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/202921/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.