Một cái đại thánh trì giống như bốc lên bùn đen sinh ra.
Trong cung điện thuần trắng không tỳ vết, thánh trì đen và thánh trì vàng đứng láng giềng, chỉnh thể không hợp nhau, giống như trên tờ giấy trắng rớt giọt mực nước, khiến thượng đế nhìn chốc lát liền chịu không nổi, ngón tay điểm một cái, lấp thánh trì màu đen lại.
Lucifiel dường như có thể nghe thấy tiếng kêu rên đến từ hắc thánh trì ở dưới sàn thủy tinh.
Bi ai.
Ai bảo hắc thánh trì đụng trúng chủ nhân là thượng đế.
Bút lông chim trong tay Lucifiel vòng một cái, viết trên sách Sáng Thế: “Ta cảm thấy sau khi phát sinh việc này, Jehovah không bài xích hắc ám như vậy nữa, vì sao y vẫn nhìn đồ vật màu đen không vừa mắt?”
Sách Sáng Thế cười gian trả lời: “Làm mình làm mẩy.”
Thần luôn cao cao tại thượng, sao lại triệt để buông xuống mặt mũi vì chuyện quang ám mất cân bằng được. Thay vì nói là không thể chịu đựng được hắc ám, không bằng nói là giãy sụa sắp chết khi tiếp nhận kết cục đã định trước.
Ánh mắt không chứa tình cảm của thượng đế lập tức phóng tới, “Sách Sáng Thế.”
Sách Sáng Thế xóa đi hàng chữ mới vừa viết.
Nó dùng giọng điệu uỷ thác viết cho Lucifiel, Lucifiel nhìn mà thiếu chút nữa bật cười, “Chủ nhân của ta liền nhờ điện hạ quan tâm nhiều hơn, điện hạ cũng không cần quá dung túng y, từ tính tình của thần mà nói, phút chốc là có khả năng hủy diệt cả thế giới!”
Đoạn sau, nó dứt khoát dùng cả lá gan để nói, kết cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/1308214/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.