Ánh sao thanh lãnh thay thế vầng trăng máu, khiến đầy trời sao sáng.
Địa ngục tối mờ sáng lên ba phần, ngay cả khi vẫn ảm đạm hơn nhân gian, thì ánh sáng này vẫn thuộc về phạm vi ma vật cấp thấp của địa ngục có thể thừa nhận.
Với ác ma mà nói, bọn họ tình nguyện ở trong bóng tối tuyệt đối, cũng không muốn địa ngục lọt vào đả kích mang tính hủy diệt của quang minh. Cho dù có là thích quang minh, nhưng vì quang minh mà tạo thành hủy diệt, vậy chính là một chuyện cực kỳ ngu xuẩn.
“Thần, đang… thương hại… địa ngục sao?” Baal đắm chìm trong ánh sao, trên gương mặt bị Lucifiel đánh đến sưng to tràn đầy phức tạp.
Gã cảm thấy khó tin vì kết luận mà mình đưa ra.
Thần chán ghét hắc ám, sao lại thay đổi thái độ?
Baal vươn tay nâng lên một luồng tinh quang, không có nhiệt độ, lại làm gã cảm thấy an tâm.
“Lực lượng của Lucifiel.”
Vua ác ma đứng ở đỉnh địa ngục đoán được nguồn gốc của ánh sao, biểu tình càng thêm rối rắm, muốn nói thượng đế động kinh, gã còn có thể lý giải, dù sao thì thượng đế luôn theo tâm tình làm việc, lỡ có lúc nào đó nhìn địa ngục không vừa mắt, san bằng địa ngục luôn cũng rất bình thường.
Mà Lucifiel…
Ngôi sao sớm trong trí nhớ của gã luôn rất lý trí mà.
Mặc kệ nói thế nào, địa ngục có ban ngày và đêm tối, rốt cục có thể thoát khỏi thời gian hỗn loạn vô trật tự, sẽ không còn xuất hiện chuyện ngày đêm bất phân.
Lúc Lucifiel khoái trá chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/1308212/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.