Chiếm lấy một nửa giường lớn, hắc thượng đế tựa trên gối, tóc bạc rũ trên gương mặt, đôi mắt thản nhiên đảo qua hoàn cảnh trong tẩm điện. Khi ánh mắt dừng trên người Lucifiel, trong đôi mắt vàng kim có thêm một chút hứng thú, Lucifiel thật đúng là đã quen với sự tồn tại của y.
Ban đầu, Lucifiel còn lộ ra vẻ mặt, sau đó liền buông tha phản kháng, ngăn chặn thú vui ác liệt của y, lấy thái độ thuận theo để đối mặt y.
Trưởng thành quá nhanh.
Không hổ là sí thiên sứ có khả năng biến thành ma vương nhất trong thế giới thôi diễn.
Y đã có một đoạn thời gian không đi ra vào ban đêm, không phải y không muốn, mà là y và thượng đế ước pháp tam chương, không quấy nhiễu đối phương mà thôi.
Thượng đế cam đoan với y, sẽ dùng hết thảy khả năng buông bỏ thành kiến với hắc ám, dung hợp căn nguyên hắc ám. Nhưng mà lời cam đoan ấy nói cũng như chưa nói, hắc thượng đế nhẫn nại đợi một đoạn thời gian, phát hiện thượng đế trầm mê “sắc đẹp”, quên mất chính sự…
Y quyết đoán đi ra phá hư chuyện tốt của đối phương.
Hắc thượng đế hỏi: “Lucifiel, ở trong mắt ngươi, thế giới này như thế nào?”
Lucifiel hạ mắt tự hỏi, đáp: “Thiên đường không tranh với đời, nhân gian phồn vinh thịnh vượng, ác ma. địa ngục không ngừng trưởng thành, tam giới ma xát không ngừng, nhưng chung quy vẫn duy trì cân bằng.”
Hắc thượng đế cười lạnh, “Ngươi chỉ nhìn thấy cân bằng ở mặt ngoài.”
Y nâng cằm Lucifiel lên, nhìn dung nhan được thần sáng thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/1308206/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.