Cung điện vừa xây xong, Lucifiel liền chuẩn bị công thành lui thân.
Hắc thượng đế không có ngăn cản hắn, ngược lại đứng ở tại chỗ yên lặng nhìn chăm chú vào vùng địa ngục này, Lucifiel không biết y đang suy nghĩ gì, nhưng mà so với việc đi tự hỏi suy nghĩ của hắc thượng đế, hắn càng cần ứng phó việc thỉnh tội ngày mai hơn.
Trên đường quay lại thiên đường, hắn đã bị không ít ác ma, đọa thiên sứ chú ý, nhưng mà hắn không để tâm, rất nhanh bước ra khỏi cửa địa ngục. Tránh đi đội tuần tra thiên sứ, hắn bước lên cầu thang thiên quốc, cầu thang đi thông tới chỗ sâu trong tầng mây, ở cuối chính là cổng thiên đường.
Nhìn cầu thang thuần trắng, Lucifiel lấy ra vòng cổ ánh sao đã ảm đạm không ánh sáng, thấp giọng nói rằng: “Giúp ta một lần cuối cùng, được không?”
Vòng cổ ánh sao nhận được lời khẩn cầu của chủ nhân, nở rộ ra ánh sáng mỏng manh.
Thần lực bao phủ toàn thân.
Lucifiel đau lòng vuốt ve nó, bảo thạch sao trời không còn sáng ngời, giống như một khối bảo thạch thấp kém tử khí trầm trầm.
Thần có bao nhiêu sủng ái hắn, thông qua vòng cổ ánh sao đã nhìn thấy rõ ràng.
Đó là lực lượng đủ để tinh lọc mình hơn mười lần!
Lucifiel cất kỹ vòng cổ, đưa tay triệu hồi ra một mặt thủy tinh, bảo đảm mình dung nhan hoàn hảo.
Bóng dáng chiếu ra trong gương, lại làm cho Lucifiel kinh ngạc đến ngây người.
Mái tóc dài của hắn biến trở về màu vàng, thân thể cũng là thiên sứ quang minh, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/1308173/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.