Chuyện suy nghĩ của các trí thiên sứ ngựa chạy thoát cương, là chuyện mà Lucifiel dự liệu không kịp.
Hắn cho rằng Demol hiểu ý của hắn, đợi đối phương cầm đồ đặt may trở về, còn ôn hòa nói một câu: “Ngươi làm không tồi, chuyện này tạm thời đừng nói ra ngoài.”
“… Vâng.”
Demol ngẩng đầu nhìn điện hạ một cái, chột dạ cúi đầu.
Hắn ta quả thật chưa nói.
Nhưng mà trí thiên sứ Hằng Tinh thiên nên biết thì đều đã biết.
Nhìn theo người hầu trưởng rời khỏi cung điện, Lucifiel trở lại tẩm điện, nhìn nguyên lý ma pháp viết rậm rạp trên quyển da dê. Hắn kiểm tra lại một lần cuối cùng, xác định ma pháp này không có lỗ hổng, sẽ không dẫn đến việc không cách nào biến về, hắn liền cởi quần áo trước gương, trang sức bảo thạch nặng trịch trên người cũng đều theo thứ tự dỡ xuống.
Thân thể tiểu thiên sứ rất mềm mại yếu ớt, không thích hợp đeo loại đồ vật này, trang sức hắn kêu Demol tạo ra đều là vàng bạc loại nhẹ, chỉ cần cho thấy thân phận địa vị là được.
Lucifiel bỗng nhiên cười nói: “May mà trình độ ma pháp không tồi, không cần thỉnh cầu thần tới giúp.”
Ánh sáng ma pháp bao phủ thân thể trần trụi của hắn.
Hắn ngẩng đầu lên, đôi mắt khẽ khép, tóc dài vàng kim như cuộn sóng di chuyển trong gió. Ở sau lưng hắn, mười hai chiếc cánh như cánh hoa tuyệt đẹp mở ra, cánh chim nhuộm thánh quang từng sợi trắng nõn, tựa như mây trắng, lại như tuyết trắng không tỳ vết.
Không ai có thể hình dung sự hoàn mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/1308149/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.