Qua ba năm, năm 18 kỷ Thánh Quang, thần điện Hằng Tinh thiên xây xong.
Thiên sứ tên là “Yahveh” cũng tròn ba năm không gặp mặt thiên sứ khác, cũng không có tham dự bất cứ công việc gì, coi như một truyền thuyết thần bí của thiên đường, chỉ có những thiên sứ từng lên chiến trường mới nhớ rõ oanh động tạo ra lúc trước.
Sau khi thần điện xây xong, thượng đế cũng đến lúc phải dọn khỏi cung điện sí thiên sứ trưởng.
Ngày đó, Lucifiel tự thu dọn hành lý cho y.
Lúc tới, thần linh tóc bạc hai tay trống trơn, không có mang theo bất cứ thứ gì, tiêu sái hơn bất cứ sinh linh nào trên đời này. Nhưng mà lúc này rời đi, Lucifiel đem tất cả những thứ ăn, mặc, ở, đi lại đều nhét vào trong không gian trữ vật của thượng đế. Nếu không phải cấp bậc không gian trữ vật của thần linh lớn đến vô biên vô hạn, thượng đế cũng hoài nghi không gian trữ vật của mình sẽ bị nhét chật.
“Không cần nhiều như vậy…”
“Ngô thần, ngài là thần linh tôn quý, sao có thể sống kém hơn sí thiên sứ được.”
“…”
“Ngô thần, ngài còn muốn mang cái gì?”
Sau khi Lucifiel dọn rỗng cả tủ quần áo, nhìn trái nhìn phải, không tìm được thứ gì khác còn bỏ quên.
Thượng đế yên lặng đi đến bên cạnh giá sách, vươn tay cầm lấy sách Sáng Thế của mình.
“Đầy đủ.”
Đối với y mà nói, một quyển thần khí bạn sinh hơn xa bất cứ vật ngoài thân gì.
Lucifiel nhìn thấy quyển sách vàng kim, ánh mắt sáng ngời, hình như có ý cười, “Ngô thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/1308113/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.