Lucifiel trong tiểu thánh đường suy tư chuyện của mình.
Michael cấm túc năm ngày, hắn cấm túc bảy ngày, hiện tại đã qua hai ngày, hắn còn dư lại năm ngày, Michael muộn hơn hắn một ngày, cho nên còn lại bốn ngày.
Thời gian bốn ngày, không biết bên ngoài thế nào, hy vọng Meta và Gabriel có thể chống đỡ được.
Lucifiel rũ mắt xuống.
Bỗng nhiên chỗ khóe mắt có thêm một tia sáng, hắn đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy thần linh tóc bạc đứng ở bên cạnh ao. Đôi mắt vàng kim của thượng đế không buồn không vui nhìn hắn, giống như mỗi lần hắn ở Hằng Tinh thiên khó hiểu mà cảm giác được, lạnh như băng, lại nóng bỏng. Khi thần nhìn chăm chú vào hắn, sẽ luôn có một loại cảm giác tồn tại mạnh mẽ không cách nào xem nhẹ.
Hắn cẩn thận nhìn sắc mặt thần, nhưng không nhìn thấy trên mặt thần có một chút ôn hòa nào.
Sau khi tầm mắt đối diện, trái lại lặng im một chốc.
Dòng nước trong tiểu thánh đường dường như cũng ngừng tiếng động, chỉ còn giọng nói thanh lãnh của thượng đế: “Luci, tâm của ngươi không tĩnh.”
Lucifiel thở dài: “Là lỗi của ta, chỉ là… lòng ta không cách nào yên tĩnh.”
Thượng đế nói rằng: “Thiên đường không có ngươi, vẫn là thiên đường.”
“Nhưng mà trong mắt ác ma, lại không giống…” Lucifiel có chút cố chấp ngoài ý muốn, “Ta tọa trấn thiên đường, ngay cả khi không ra tay, cũng là uy hiếp lớn nhất với ác ma, nếu bọn họ không nhìn thấy ta, khẳng định sẽ phát hiện ta bị cấm túc, sau đó bọn họ không kiêng nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/1308104/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.