Trải qua một đêm nghỉ ngơi, buổi sáng Lucifiel dậy, đại não vẫn cứ trống rỗng vài giây.
Hắn không nhớ rõ tại sao mình trở về…
Đúng rồi.
Thần cắt bỏ ký ức về thần ngữ của hắn, hẳn cũng là thần đưa hắn trở về.
Bàn tay Lucifiel chống trên giường, soát lại ký ức, tươi cười trên mặt trong phút chốc biến mất tăm.
Nhớ lại chuyện gì xảy ra, rốt cuộc hắn ý thức được tình huống tối hôm qua có bao nhiêu mạo hiểm. Nếu lúc ấy hắn không cảm giác được không thích hợp, nếu ngăn cản thượng đế muộn một bước, thượng đế liền muốn cắt bỏ một phần ký ức khác của hắn!
Chuyện này đối với thần, thật sự là sỉ nhục sao?
Không phải chỉ là…
Từ từ, cụ thể là mấy phút đồng hồ?
Lucifiel lẩm bẩm: “Nhớ không rõ, ngô thần làm mơ hồ phần ký ức này của mình hả?”
Hắn ngửa đầu nhìn thủy tinh cầu treo bên cạnh trụ giường, nội tâm phức tạp.
Gần trong gang tấc —— lưu ảnh thủy tinh cầu.
Lưu ảnh thủy tinh cầu bị biến thành bộ dạng vật trang trí, đặt trên đầu giường một chút cũng không bắt mắt, nhưng trên bản chất, nó vẫn là một lưu ảnh thủy tinh cầu trân quý, có năng lực ghi lại hình ảnh. Nếu hắn muốn biết chuyện mười năm trước, tùy thời có thể lấy ra hình ảnh cùng ngày, liền có thể biết rõ rốt cuộc thượng đế làm mơ hồ nội dung gì.
“Đinh linh —— đinh linh —— ”
Tiếng chuông gió ma pháp thanh thúy quanh quẩn trong tẩm điện, đại biểu đã đến giờ đi làm.
Lucifiel thay quần áo mới sạch sẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-thien-duong-deu-cho-rang-thu-truong-that-sung/1308076/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.