Đây là cây thông xuất hiện trong ngày đầu tiên Tô Vân ở trong phó bản trò chơi này. Phía xa ở đằng trước là vùng tuyết trắng vô tận không thấy điểm dừng.
Cô khẽ cắn môi, vậy mà vẫn chưa thể thông quan trò chơi.
Bây giờ, Tô Vân cũng chẳng thể di chuyển được, mặc dù ảo giác đã biến mất nhưng tay chân đều đau nhức, xương sườn gãy nát khiến cho việc xoay nhẹ người cũng gặp khó khăn.
Gió lạnh từ phía trước tạt vào mặt Tô Vân, cảm giác những khớp xương đều đang run rẩy khiến cô vô cùng thống khổ, không thể cử động tay, cũng chẳng thể thay đổi vị trí, Tô Vân chẳng khác nào bị gắn chặt dưới gốc cây này.
Trò chơi chưa kết thúc, tức là vẫn phải tìm được manh mối mới có thể thông quan. Nhưng nhìn tình trạng hiện tại, Tô Vân cũng đủ hiểu mình chẳng thể tiếp tục đi loanh quanh tìm kiếm. Cũng không thể cứ mãi ngồi ở đây như vậy, chẳng khác mấy so với ôm cây ngồi chờ chết.
Sau khi 15 người thông quan trò chơi, những người còn lại đều phải chết, mà hiện giờ Tô Vân chẳng còn đường lui nào nữa, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong. Đầu cô tựa vào gốc cây đằng sau, nhắm mắt lại, từ khoé mắt một giọt nước trong suốt chảy xuống.
Lúc này, Tô Vân chẳng còn thiết gì nữa, cô mở mắt ra, thất thần nhìn về phía trước. Bỗng nhiên, những ngọn lửa đỏ rực chẳng biết từ đâu xuất hiện bay lơ lửng trước mặt Tô Vân, chúng bay qua bay lại, ánh lửa xinh đẹp không ngừng nhảy nhót. Chúng tạo thành vòng tròn bao quanh cô, rồi tụ lại thành một điểm sáng duy nhất, bay vút lên không trung, nổ tung thành những vệt sáng đẹp đẽ.
Giống như ngọn lửa đỏ rực lúc trước Tô Vân từng thấy, nhưng lần này không hề có chuyện gì xảy ra. Nếu như có thể cử động, cô cũng nhất định sẽ đưa tay chạm vào chúng, tin tưởng vào một chút hi vọng le lói trong bóng tối vô tận. Nhưng bây giờ Tô Vân nhìn thấy mà chẳng thể làm gì.
Tô Vân ngẩn ngơ nhìn lên chỗ ngọn lửa vừa nổ tung, trong đầu bất chợt xuất hiện một suy nghĩ, chỉ là nếu như thôi, nếu như thật sự là như thế, cô vẫn còn hi vọng để sống sót.
Lần trước, sau khi chạm vào ngọn lửa, Tô Vân gặp phải ảo giác sau đó tỉnh lại trong trạng thái đang nằm trên nền tuyết trắng. Nghĩ kĩ lại, thế giới kia vốn dĩ cũng là giả, mà sau khi thoát khỏi nơi đó, Tô Vân lại ngồi dưới gốc cây thông này. Điều đó chứng minh, sau khi Tô Vân chạm vào ngọn lửa kia mới gặp ảo giác, mà chỉ có thể thoát khỏi ảo giác mới quay được về thế giới thật sự trong phó bản trò chơi.
Hay là nói, ngọn lửa kia vốn là một cái bẫy, nếu như người chơi có thể thoát khỏi ảo giác lần thứ nhất, chắc chắn sẽ có người buông lỏng cảnh giác, khi nhìn thấy những ngọn lửa quây lại xung quanh bản thân, người đó liền đưa tay chạm vào lần nữa, chỉ là không biết rốt cuộc lại bị đưa đến thế giới nào.
Tô Vân nhắm mắt, cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra.
Ngọn lửa, cây thông, ảo giác...Rất có thể ngọn lửa tạo ra ảo giác để bảo vệ cây thông, mặc dù vẫn chưa chắc chắn nhưng không phải không có khả năng. Tức là cây thông này sẽ có liên hệ với chìa khoá để thông quan trò chơi. Tất cả những thứ khác xuất hiện đều để bảo vệ manh mối.
Tô Vân lẩm bẩm, "Lửa là giả, tuyết là giả, tất cả đều là giả, chỉ có cây thông là thật...Lửa là giả, tuyết là giả, tất cả đều là giả, chỉ có cây thông là thật..."
Sau đó, sau lưng Tô Vân ấm lên, biển tuyết rộng lớn phía trước biến mất, bóng tối bao trùm lấy cả cơ thể cô, Tô Vân thấy rõ cây thông phía sau lưng đang phát sáng.
[Chúc mừng người chơi mở khoá thông tin thành công.]
Âm thanh thông báo kết thúc, từ trong tán cây, thân cây, vô số ngọn lửa bay ra, cây thông biến thành một ngọn lửa khổng lồ sáng rực xuất hiện trước mặt Tô Vân. Trong ánh mắt cô phản chiếu ánh sáng rực rỡ, toả sáng trong không gian bóng đêm đen nghịt. Tất cả ngọn lửa đồng loạt lao về phía Tô Vân, chữa lành tất cả những đau đớn trên cơ thể.
[Chúc mừng người chơi thứ 11 thông quan trò chơi. Vật phẩm sẽ được gửi qua thông báo trong ứng dụng. Bởi vì những phó bản trò chơi khác chưa kết thúc,người chơi vui lòng chờ đợi đến khi tự động thoát khỏi trò chơi.]
Những phó bản khác chưa kết thúc? Thì ra là vậy. Trong trò chơi 'Cờ Vua' lần trước, khi kết thúc chỉ cần 30 giây tự động thoát, nhưng lần này người chơi phải chờ đợi đến khi kết thúc, có thể lý giải nguyên nhân dù phó bản không giống nhau nhưng thời gian bắt đầu và thời gian kết thúc lại giống nhau.
Cũng chẳng biết nên chờ đợi đến bao giờ, khi trò chơi thông báo xong thì ngọn lửa biến mất, Tô Vân vẫn ngồi trong không gian tối om này. Mặc dù xung quanh đều bao trùm bởi bóng tối, nhưng cô vẫn có thể thấy rõ cơ thể mình. Tô Vân cử động tay chân, không còn đau nữa, chỗ xương bị gãy đã được ngọn lửa kia chữa lành.
Nhưng mà ngồi yên chờ đợi quá nhàm chán, vì vậy, Tô Vân dứt khoát nằm xuống, nhắm mắt ngủ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]