Lục Hoang Chi nhớ lại những việc cậu làm hôm nay, thật sự không tìm thấy bất kỳ sai sót nào. Chẳng lẽ cậu lại vô tình bị ghét rồi?
Không đúng, nếu cậu thật sự chọc Triệu Dã Tức nổi giận, có lẽ Triệu Dã Tức đã sớm phản kích, tuyệt đối không phải phản ứng như này.
Lục Hoang Chi bình tĩnh nói: "Anh mới vừa nói gì đó, lặp lại lần nữa xem."
Triệu Dã Tức bưng nước đi đến bên cạnh Lục Hoang Chi, "Tôi nói nếu chúng ta không ở chung với nhau..." Anh trông thấy màn hình Lục Hoang Chi sáng lên, nhắc nhở, "Này, cậu sống lại rồi."
"Tại sao chúng ta lại không ở chung với nhau?" Lục Hoang Chi chậm rãi nói, "Còn nữa, chúng ta ở bên nhau à?"
"Chúng ta sống cùng nhau, đi làm cùng một chỗ, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cái này không tính là ở bên nhau à?" Triệu Dã Tức nhìn chằm chằm màn hình, "Cậu chạy nhanh lên, nếu cậu không đi tiếp viện thì team cậu không đứng nổi top đâu."
Lục Hoang Chi buồn cười: "Nếu theo lời anh nói, Trình Hoài Hưng và Vương Văn Nhạc khi đi học ngồi cùng một bàn, sau khi tan học thì là bạn cùng phòng —— vậy bọn họ cũng ở bên nhau à?"
Triệu Dã Tức rầu thúi ruột vì top thay Lục Hoang Chi, "Cậu còn đánh nữa không đó, không đánh thì để tôi."
Lục Hoang Chi nói: "Bây giờ là lúc để chơi game?"
Cũng đã "không ở chung với nhau" rồi, cậu nào còn tâm tình để chơi game.
"Nhưng cậu cũng đã chơi rồi," Triệu Dã Tức nói, "Cậu muốn bỏ rơi đồng đội của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-dong-thoi-phan-hoa/532825/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.