6 giờ 30 phút sáng, Triệu Dã Tức ngáp dài đi đến cửa phòng Lục Hoang Chi. Đầu tiên anh gõ cửa phòng vài cái cho có lệ, nhưng bên trong vẫn mãi không có động tĩnh, đã tới lúc dùng đạo cụ rồi đây.
Triệu Dã Tức giơ chiếc loa trong tay lên, chỉnh âm lượng đến mức lớn nhất: "Thức dậy Lục Hoang Chi, cậu bị muộn rồi!"
Trong phòng vẫn không hề có động tĩnh như trước. Mà cũng đúng, đối với Lục Hoang Chi mà nói, đi học muộn chẳng là gì cả.
Triệu Dã Tức nói thêm: "Nếu cậu không thức dậy thì sẽ không có đồ ăn sáng đâu."
"Lục Hoang Chi vợ của cậu chạy theo người khác rồi, mau đuổi theo kìa!"
Cái này cũng không dậy?
Triệu Dã Tức đẩy cửa phòng ra, hương bưởi nho len lỏi vào mũi anh, ngửi vừa nhàn nhạt vừa thoải mái.
Thế nhưng chủ nhân của mùi hương đó không ở đây.
Triệu Dã Tức lấy điện thoại ra, định gửi wechat cho Lục Hoang Chi, chợt phát hiện một giờ trước Lục Hoang Chi đã để lại cho anh một câu.
【 Hoang: Có chút việc, đi trước. 】
【 Hoang: Chào buổi sáng. 】
Ồ, vậy không sao rồi.
Triệu Dã Tức rời khỏi phòng Lục Hoang Chi, ba giây sau lại quay về, hít vào một hơi thật sâu. Anh trông thấy cái chăn chưa gấp trên giường, chợt có mong muốn leo lên lăn lộn một trận rồi vùi mặt mình vào trên gối. Anh vội vã kéo tóc lên, ý để bản thân tỉnh táo trở lại.
Alpha chết tiệt, pheromone còn ngửi khá thơm.
Triệu Dã Tức bước vào cổng trường, bị Địch Trung Hải ngăn lại. "Bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-dong-thoi-phan-hoa/532817/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.