Triệu Dã Tức vừa đi vào bệnh viện thú cưng, đã nghe thấy tiếng Đào Kiều Sanh kêu khóc tan vỡ: "Tao nuôi mày muốn không nổi rồi, đm mày còn trả lại cho tao một cái thai sáu đứa?!"
Đáp lại hắn là một tiếng meo ngọt ngào thanh nhã.
Đào Kiều Sanh liếc thấy Triệu Dã Tức, tựa như cạn máu thấy được túi máu, nhanh chóng chạy đến trước cửa.
"Bé con! Huhuhu cậu tới để chứng minh ông nội đúng không? Không đúng, hẳn là ông ngoại —— từ từ, ông nội hình như cũng được nữa......" Đào Kiều Sanh nói đến một nửa, nhìn thấy nam sinh đi theo phía sau Triệu Dã Tức, suýt nữa đã cắn trúng đầu lưỡi, "A!"
Lục Hoang Chi nói: "Giới thiệu một chút?"
Triệu Dã Tức mặt không cảm xúc, "Bạn nối khố của tôi, Đào Kiều Sanh, đây là Lục Hoang Chi."
Đào Kiều Sanh hưng phấn hét lên: "AAAAAAAAAAAAA!"
Lục Hoang Chi hơi kinh ngạc, "Anh biết tôi?"
"Biết chứ, giáo thảo đại học Trung Quốc." Đào Kiều Sanh nhiệt tình nói, "Bé con thường nhắc đến cậu trước mặt tôi."
Triệu Dã Tức có dự cảm không tốt, "Câm miệng lại cho tớ."
Lục Hoang Chi khá hứng thú, "Anh ấy nói cái gì?"
Đào Kiều Sanh cười hì hì: "Nói cậu lớn lên đẹp trai."
Triệu Dã Tức nóng nảy: "Cậu thúi lắm!"
Lục Hoang Chi cười, nói: "Chuyện này về sau có thể gặp mặt để nói, không phải xấu hổ."
Triệu Dã Tức quả thực chịu thua: "Lục Hoang Chi, cậu không cần mặt mũi à?"
"Không cần, anh muốn thì tôi cho anh." Lục Hoang Chi giương mắt nhìn "Mèo ở đâu."
Triệu Dã Tức vốn không định mang Lục Hoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-dong-thoi-phan-hoa/266017/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.