Tống Nghiên cảm thấy làm một con chó quá khó khăn.
Đặc biệt là cái chân của cậu vừa ngắn lại vừa nhỏ......
Nghiêng ngả lảo đảo bước đi hai bước, chân trợt xuống, bịch một tiếng té trên mặt đất.
Đây là...... Bị ngã lần thứ mấy rồi?
Quả nhiên, tối hôm qua không nên mơ thấy bị ngã!
Cặp chân dài của Lục Trăn tách ra, ngồi xổm ở bên cạnh, nhìn cục bông trắng lông xù xù ra sức dằn vặt chính mình, lăn lộn mười tới phút, đại khái mới đi được hai bước.
Hắn rũ mắt nhìn cậu, đạm thanh hỏi: "Thật không cần tôi hỗ trợ?"
Tống Nghiên rất có cốt khí mà lắc đầu, bộ lông tuyết trắng của cái đầu nhỏ cũng theo đó mà run run lên.
Không cần!
Nói là hỗ trợ, kỳ thật chính là ôm!
Cậu đường đường là một đấng nam nhi, như, như thế nào có thể để cho người khác ôm.
Còn chưa đủ xấu hổ sao!
Hơn nữa, nhiều con chó có thể đi rất tốt mà, sao tới cậu liền không được?
Ngay cả Corgi cũng chạy rất nhanh đó.
Chân cậu, như thế nào lại so với......
Tống Nghiên cúi đầu liếc nhìn, trái tim nháy mắt nguội lạnh một nửa.
Không thể nào, ngay cả Corgi cũng không bằng??
Cậu nhận lệnh nhắm mắt lại, lại lần nữa lên tinh thần, móng vuốt nhỏ búng búng hai lần, thật vất vả mới lật thân đứng lên, đi chưa được hai bước, lại lần nữa ngã nhào xuống đất.
Tống Nghiên: "......"
Quá khó khăn ô ô.
Cậu quay đầu nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy người nào đó rất sạch sẽ với ống quần thẳng tắp, nội tâm kịch liệt giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-vi-ta-ma-tranh-gianh-tinh-cam/1322214/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.