Ngoại trừ việc phải ăn thức ăn cho mèo, mấy ngày nay Lôi Nguyên Hạo phải nói là thật sự vui vẻ.
Mỗi ngày đều ở bên người vương lăn lộn bán manh còn không nói, còn ỷ vào cơ thể nhỏ nhắn của mình, hắn trèo trèo lên tay cậu, thỏa mãn mà nằm trên đầu vai của vương.
Rồi sau đó, vô cùng kiêu ngạo nhìn về phía ba yêu bên cạnh.
Ha hả, thức ăn cho mèo thì có sao.
Bổn cung không biến thân, bọn ngươi chung quy không có cách nào tiếp cận vương nhá!
Hổ thỏ cáo: "......"
Có con hổ tâm cơ này ở đây, ba yêu bọn họ thật sự không có cách nào đến gần vương a.
Chỉ cần ba bọn họ tới gần Tống Nghiên một chút, cái con hổ tâm cơ đáng giận này sẽ ré lên như tiếng heo kêu, giống như ai muốn đánh chết nó vậy.
Tống Nghiên không còn cách nào, đành phải áy náy xin lỗi bọn họ, ôm con mèo mướp nhỏ, yên lặng dịch ra xa.
Ba yêu: "......"
Lôi Thắng Hổ vốn còn đang ưỡn nét mặt già nua, thừa dịp người khác không chú ý, ở bên tai con trai nói tốt: "Hắc hắc con trai, con xem, chúng ta phụ tử đồng tâm, kỳ lợi đoạn kim*. Con trai, con liền để baba con ——"
(*) Kỳ lợi đoạn kim: tương tự đồng tâm hiệp lực.
Còn chưa dứt lời, liền thấy con trai mèo của mình cao lãnh ngưỡng cằm, khinh thường liếc hắn một cái: Ai là con trai ông!
Rồi sau đó cái miệng nhỏ kêu một tiếng thật lớn: "Meo!"
Lôi Thắng Hổ nhìn bóng dáng Tống Nghiên dần dần đi xa: "......"
Rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-vi-ta-ma-tranh-gianh-tinh-cam/1322193/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.