Tiểu lão thái cảm thấy sự việc rất không đơn giản.
Chẳng lẽ đối phương đã biết bà đồng ý chuyện ký tên này?
Không đúng, biết rồi cũng không cần thiết...... Cư xử như vậy nha?
Hay là, đổi chiến thuật rồi?
Tiểu lão thái liếc liếc mắt nhìn cái tên Địa Trung Hải kia đang cúi đầu trước mặt mình, nổi một trận da gà: "Ai da, bà già này không đảm đương nổi đâu! Ngài đừng có làm bộ như vậy, cái gì Địa Trung Hải...... Hải tổng đúng không, giấy đồng ý đâu, tôi ký là được, còn không được à!"
Địa Trung Hải tổng: "......"
"Ai nha viện trưởng nãi nãi! Cái gì mà giấy đồng ý chứ, hiểu lầm, hoàn toàn là hiểu lầm! Chúng ta đây, cũng coi như là không đánh không quen biết a ha hả a......"
Tiểu lão thái trừng mắt: "Ai dám cùng ngài không đánh không quen biết chứ? Đừng nhiều lời nữa, không phải muốn tôi ký vào giấy đồng ý sao? Nói rồi, tôi ký!"
Nói xong, run run rẩy rẩy từ trong lồng ngực móc ra một cây bút.
"Đừng đừng đừng!" Địa Trung Hải tổng trong lúc nhất thời mồ hôi lạnh túa ra không ngừng, nhanh chóng cản lại, "Ai da, nãi nãi, ngài đừng có ký, cầu ngài, thật đừng có ký mà! Chúng tôi không lấy, không lấy nữa!"
Tiểu lão thái hồ nghi mà liếc hắn một cái: "Các ngươi giờ là đang giở thủ đoạn gì đó?"
Địa Trung Hải tổng cười khổ liên tục: "Chúng tôi nào dám giở thủ đoạn gì a!"
Hắn bây giờ ruột gan phèo phổi đều hối hận đây!
Lúc trước bị mỡ dồn lên trên não luôn rồi hay sao, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-vi-ta-ma-tranh-gianh-tinh-cam/1322175/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.