Giọng nói Lục Trăn hơi khàn, mang theo cỗ nhiệt khí, ở bên tai cậu thấp giọng nói: "Cái đuôi của cậu......"
Đuôi? Nga?
Đôi mắt Tống Nghiên chợt trợn to, nhanh chóng quay đầu.
Khoảng cách giữa hai người quá thân cận, đôi môi mềm mại vô tình cọ qua chiếc cằm của nam nhân.
Có hơi ngứa ngứa.
Lục Trăn cũng ngẩn ra, giây tiếp theo liền bị Tống Nghiên che miệng lại.
Tống Nghiên đỏ mặt, gắt gao che miệng hắn: "Cái kia, anh, anh nhìn thấy rồi?"
Trong lòng cậu hoảng loạn thành một nùi.
Hô hấp dồn dập, đôi mắt như nai con mà mở thật lớn.
...... Lại càng thêm giống bộ dạng của người kia trong giấc mộng đó.
Bàn tay nhỏ mềm mại giữ chặt đôi môi của hắn, hô hấp tràn đầy mùi vị thơm ngọt mê người của thiếu niên.
Trong lòng như có một ngọn lửa quay cuồng thiêu đốt, không biết vì cái gì, hắn đang rất muốn mở miệng, cắn lên đầu ngón tay thon gầy trắng trẻo kia.
Lục Trăn khắc chế mà dời tầm mắt, mịt mờ quét qua đằng sau eo của Tống Nghiên.
Tống Nghiên lập tức ý thức được điều gì, đôi tay nhỏ run run, vòng ra đằng sau mông, sau đó đụng vào một cục lông mềm mại ấp áp......
Thân thể cậu cứng đờ, đầu óc nổ oanh oanh.
Cái đuôi xù trong tay tức khắc...... Nổ tung.
!!!
Xong rồi xong rồi!
Như thế nào lại xuất hiện rồi!!
Không đúng, tình huống hiện tại phải là cái đuôi của cậu, bị phát hiện rồi a!
Không xong, nếu điều này bị phơi bày, cậu liền bị đưa ra vườn bách thú ô ô ô!
Cảnh tượng não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-vi-ta-ma-tranh-gianh-tinh-cam/1322173/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.