Đêm tháng sáu, trời khá nực, hơi nóng theo gió thổi đi khắp nơi. Mấy cây lan trong sân lười biếng lay động theo gió dưới ánh đèn đường ảm đạm, mùi hoa lan toả tứ phía.
Lúc Lục Tịch bước ra khỏi phòng ngủ, đồng hồ treo tường vừa lúc hiển thị số 23:00.
Đã khá khuya, mọi người trong nhà đều đã say giấc nồng, trong biệt thự rất yên tĩnh.
Đèn ngoài hành lang chiếu hắt lên người cô, mái tóc hơi rối, váy ngủ lộn xộn, gương mặt trắng trẻo lạnh lùng vẫn đang còn đỏ ửng.
Cô dựa vào cửa để ổn định lại nhịp thở, xoay người bước về phòng ngủ dành cho khách, lúc đi ngang qua phòng của Lục Vi, cửa đột nhiên mở ra.
Lục Vi vừa ra khỏi phòng thì đụng phải cô, cô nhóc bực bội hỏi: "Chị làm cáu gì đấy, nửa đêm nửa hôm rồi không ngủ đứng đây làm gì?"
"Đang chuẩn bị đi ngủ." Lục Tịch liếc mắt nhìn cô nhóc, nhíu mày, hỏi: "Muộn như này rồi em còn định đi đâu?"
"Có đứa bạn tổ chức sinh nhật, mời em qua đó chơi."
Lục Vi vốn trời sinh ham chơi lười làm, từ trước đến giờ Lục Tịch chưa bao giờ quản cô nhóc. Chỉ từ lần em gái bị Lương Dư Phỉ hãm hại, cô mới nhận ra là mình quan tâm em gái quá ít.
Vẫn là phải quan tâm nhiều hơn mới được.
"Đừng có uống rượu linh tinh, với lại nhớ về sớm đấy." Lục Tịch nghiêm giọng dặn dò.
"Rồi rồi, chị mau đi ngủ đi, ngủ ngon nha!" Lục Vi đáp ứng cho có lệ, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-mong-cac-nang-ly-hon/3541437/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.