Tư Ngữ không ngủ đủ, ngày hôm sau ngáp liên tục lên trên máy bay.
Tiểu Hạ nhìn phía dưới đôi mắt của nàng là quầng thâm mắt thật dày, tiến đến bên tai nàng hỏi: “Tối hôm qua thành công không?”
Tư Ngữ kéo dài mặt, uể oải ỉu xìu mà nói: “Thiếu chút nữa bị vị Lục tổng tính tình lãnh đạm kia báo cảnh sát tới bắt.”
“!!!”Tiểu Hạ khiếp sợ nói: “Báo cảnh sát? Chị rốt cuộc đã làm gì Lục tổng?!”
Tư Ngữ xua xua tay, thất bại đến mức một câu cũng không muốn nhiều lời.
Tối hôm qua nàng câu dẫn như vậy, dù tính là tảng đá cũng phải đỏ bừng cả mặt, Lục Tịch lại có thể thờ ơ, còn lấy điện thoại ra uy hiếp nàng nói muốn báo cảnh sát???
Nếu không phải đã xem qua tiểu thuyết, Tư Ngữ cũng phải cho rằng Lục Tịch là một thẳng nữ sắt thép. Nàng trước kia chỉ là cảm thấy Lục Tịch không thú vị, hiện tại xem ra căn bản chính là lãnh cảm!
Nàng thật là đầu óc bị rút gân rồi mới luẩn quẩn trong lòng đi dùng sắc mê hoặc tòa băng sơn Lục Tịch này, quá CMN đả kích lòng tự tin.
Cùng trở về còn có vài người trong đoàn phim, chỗ ngồi bên cạnh Tư Ngữ và Tiểu Hạ chính là Lương Dư Phỉ cùng trợ lý của cô.
Cứ việc bị thương, Lương Dư Phỉ vẫn rất chú trọng nhan sắc, trang điểm xinh đẹp, nhìn qua thanh thuần vô hại.
Đương nhiên cũng chỉ là “Nhìn qua” mà thôi, một khi ánh mắt đối diện với Tư Ngữ, ánh mắt cô lập tức trở nên oán độc.
Nhìn trong mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-mong-cac-nang-ly-hon/1754118/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.