- --•---
Vào ngày đấu giá, Triệu Văn Đông ăn mặc nhân mô cẩu dạng.
Sáng sớm đã chạy xe đến biệt thự, tự mình tới cửa đón Tiếu Nhiên.
Nói chuyện nho nhã lễ độ, ngay cả thái độ cư xử với thím Lưu cũng phong độ nhẹ nhàng, không có chỗ nào để bắt bẻ.
Thím Lưu âm thầm đánh giá người trẻ tuổi trước mắt này, cũng không có biểu hiện gì, chờ khi xoay người sang chỗ khác, Tiếu Nhiên mới thấy trong hốc mắt bà tràn đầy vẻ tám chuyện.
Thím Lưu kéo tay cậu, nháy mắt nói: "Thiếu gia, cậu rất có mắt nhìn! Triệu công tử thật là tuấn tú lịch sự!"
Tiếu Nhiên không quá hiểu ý của bà, còn tưởng rằng bà đang khen cậu có mắt chọn bạn, bèn lập tức tán đồng: "Anh ấy đẹp trai, con người cũng không tệ, mà đối xử với con cũng khá tốt."
Thím Lưu vui mừng cười hớn hở: "Đúng đúng đúng, thiếu gia trưởng thành rồi. Hai người ở bên nhau thì phải như vậy, cậu đối xử tốt với cậu ấy cậu ấy cũng đối xử tốt với cậu, như vậy mới có thể thiên trường địa cửu."
Tiếu Nhiên: "......"
Thiên trường địa cửu? Cái gì thiên trường địa cửu?
Mới đầu Tiếu Nhiên cảm thấy câu này có hơi không ổn, nhưng nghĩ đi nghĩ lại.
Hưmmmmm, có lẽ là tình bạn thiên trường địa cửu... Đi.
Ổn luôn!
Tiếu Nhiên không nghĩ nhiều, bèn gật đầu một cách qua loa, lấy hai cái bánh trứng chảy đưa cho Triệu Văn Đông: "Ăn đi, bánh trứng chảy anh thích nhất đó."
Triệu Văn Đông hơi giật mình, qua một lúc, mới khẽ cười: "Em vẫn còn nhớ sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-dien-dao-than-hon-vi-tui/1172883/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.