Editor: @cacaokemtrung 
Trình Bất Ngộ mặc quần áo, rón rén bước xuống lầu. 
Đêm đã khuya, tầng dưới là ekip của Lý Phù Sinh, chắc mọi người đều đã ngủ rồi. 
Đèn hành lang đang bật sáng, dưới ánh đèn vàng mờ ảo, tấm thảm dưới chân mềm mại, thang máy hoạt động phát ra tiếng ù ù nho nhỏ. 
Buổi đêm rất lạnh, trời lại còn mưa, Trình Bất Ngộ che balo lên đầu rồi chạy ra giữa cơn mưa. 
Cố Như Trác ra khỏi xe, mở cửa bên kia cho cậu, trên xe đang bật hệ thống sưởi, hơi nóng phà lên da người tạo thành cảm giác châm chích. 
Cậu mặc rất mỏng manh, có lẽ là vì vội vàng chạy ra, chỉ có một chiếc áo trắng ngắn tay, quần bò bình thường, mái tóc hơi vểnh lên vì vừa nằm trên giường, da thịt trắng nõn mềm mại dính vài giọt nước mưa. 
"Cậu chỉ mặc vậy thôi à?" Sau khi đóng cửa xe, cậu nghe Cố Như Trác hỏi. 
Cậu nhìn anh chăm chú. 
Chỉ nhìn thoáng qua nét mặt đã thấy ngay anh đang mệt mỏi, nhưng vẫn không thể hiện quá nhiều cảm xúc giống binh thường, sau khi nhìn thấy cậu, sắc đen thẫm trong đáy mắt anh dường như đã dịu đi một ít. 
Trình Bất Ngộ ôm balo trong ngực, nghiêm túc đáp lời: "Tôi có đem theo Âu phục, sợ trời mưa bị ướt cho nên lúc nãy không thay ở trên đó luôn." 
"Không hỏi cậu chuyện đó." 
Cố Như Trác chỉnh nhiệt độ hệ thống sưởi cao thêm, nhìn cậu một cái rồi cởi áo khoác trên người mình ra, tiện tay ném lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-tung-yeu-duong-voi-dinh-luu/3713795/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.