Editor: @cacaokemtrung 
Trình Bất Ngộ lập tức thêm anh vào danh bạ, hơn nữa còn gửi một cái meme trung niên bảy màu có chữ "Chào sếp ạ." 
Bên kia im lặng rất lâu. 
Một lát sau, giọng Cố Như Trác mới truyền ra từ điện thoại di động: "... Bỏ chặn tôi khỏi vòng bạn bè của cậu." 
Lúc này, Trình Bất Ngộ mới nhớ ra mình đã đánh dấu chặn xem vòng bạn bè với anh, vì thế hoảng sợ tiếp tục xóa hạn chế, sau đó giải thích: "Vừa rồi trượt tay nên bấm nhầm nút." 
Cậu cũng không biết Cố Như Trác có tin hay không. 
Tóm lại, cậu không có bao nhiêu kinh nghiệm thực tế trong việc đối nhân xử thế, người ngoài nhìn vào có thể không nhận ra vấn đề gì, nhưng chỉ cần thân thiết hơn một chút thì sẽ dần lộ ra khuyết điểm này. 
Bên kia lại im lặng rất lâu. 
Trình Bất Ngộ chán nản ngồi chờ, giống như hồi tiểu học bị giáo viên gọi lên văn phòng chờ thầy nhận xét. Cậu đứng dậy tắt đèn ngủ, sau đó cầm di động trở mình, chuyển cuộc gọi sang chế độ rảnh tay rồi rúc cả người vào chăn. 
Cả căn phòng chìm vào bóng tối, rèm cửa yên ắng không chút lay động, khu biệt thự này thật sự rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy cả tiếng hít thở. 
"Có quen với chỗ ở mới chưa?" Cố Như Trác hỏi. 
Trình Bất Ngộ nghĩ ngợi: "Chỗ này tốt lắm, rất lớn, lại còn yên tĩnh nữa." 
Giọng nói của cậu đã hơi ngái ngủ, rất nhẹ nhàng, dịu dàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-tung-yeu-duong-voi-dinh-luu/3679272/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.