Editor: Cacao Kem Trứng
— "Bài này tên là gì vậy?"
— "Không biết." Anh đáp.
Mùa hè năm ấy, Kính Thành vẫn đang đón chào những cơn mưa rất to, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Dưới lầu biệt thự có người gọi tên Cố Như Trác, Cố Như Trác thả người trong ngực ra, đứng dậy đi đến bên cửa sổ nhìn thoáng qua.
Là bọn Thạch Đình đến, hôm nay thằng ba tổ chức tiệc sinh nhật cho bạn gái, bọn họ cùng đi chúc mừng.
Anh quay đầu lại nói: "Bọn họ sẽ lên đây, em về phòng trước đi."
Trình Bất Ngộ không hề động đậy, cậu vẫn còn đang đeo tai nghe kết nối với điện thoại, nghe lại giai điệu mà anh vừa sáng tác, sườn mặt trắng nõn yên tĩnh. Cậu không xê dịch xíu nào nhưng Cố Như Trác biết cậu đã nghe thấy, đợi đến khi cậu mở cặp mắt xinh đẹp kia nhìn về phía anh, anh mới khựng lại, nhẹ nhàng hít sâu một hơi: "— Em muốn ở đây cũng được, nhưng đừng phát ra tiếng động, cũng đừng mở cửa."
Trình Bất Ngộ gật gật đầu, nói: "Được."
Cậu ngoan ngoãn y như một động vật nhỏ nào đó, Cố Như Trác nói gì là cậu nghe cái đó, thái độ cam chịu này chỉ dành cho anh, và ánh mắt nóng bỏng duy nhất xuất hiện trên khuôn mặt lạnh nhạt diễm lệ đó cũng chỉ dành cho anh.
Rất thú vị, Trình Bất Ngộ rất thích bài hát này. Dù cậu không nói ra nhưng chỉ cần anh viết bài hát này, cậu đều sẽ lẽo đẽo chạy tới rồi ngồi nghe cùng anh, ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-tung-yeu-duong-voi-dinh-luu/3505079/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.