Editor: Cacao Kem Trứng 
Thạch Đình cảm thấy hơi xấu hổ, nhất thời không biết phải nói gì, nhưng đồng thời cũng có chút không phục — những lời anh ta nói với Trình Bất Ngộ chẳng phải chỉ là sự thật mà bọn họ đều biết sao? 
Cũng may Cố Như Trác không hỏi thêm nữa, anh nhìn về phía Trình Bất Ngộ trên giường bệnh, đánh giá tình hình bây giờ của cậu, bình tĩnh nói: "Tỉnh rồi? Ở lại đây tĩnh dưỡng mấy hôm đi." 
Trình Bất Ngộ nói: "Tôi muốn về." 
Cậu nhìn vẻ mặt của cả hai người bọn họ, biết là bản thân phải giải thích cho hành động của mình: "Thật lòng cảm ơn hai người, nhưng tôi... vẫn phải về để chỉnh sửa một số video, tôi sẽ tự chăm sóc bản thân mình." 
Phòng bệnh lặng ngắt như tờ. 
Thạch Đình không nói gì, chỉ nhíu mày, đáy mắt lộ rõ vẻ phản đối. 
Cơ thể Cố Như Trác vẫn còn ẩm hơi nước do dính mưa, anh quay đầu đi, vẻ mặt lạnh nhạt: "... Tùy cậu." 
* 
Trình Bất Ngộ biết rõ nguyên nhân ngất xỉu của mình: tụt huyết áp. Là do lúc trước cậu vội đến bệnh viện quá, còn chưa kịp ăn uống gì, hơn nữa cũng một phần do cảm lạnh lên cơn sốt cho nên mới phát sinh tình huống ngoài ý muốn như vậy. 
Về đến nhà, Trình Bất Ngộ úp một tô mỳ, sau đó mở phần mềm edit video. Cậu kiểm tra lại các footage sẵn có của mình, ý tưởng về video mới nhanh chóng thành hình trong đầu cậu. 
Hiện tại tổng số lượt xem của cậu vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-tung-yeu-duong-voi-dinh-luu/3494936/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.