Edit: Kidoisme
“Tay súng bắn tỉa của bọn họ đang ở chỗ này, tôi với Wind vòng phải, các cậu vòng sau.”
Chu Khán Thanh nghe xong vội mang theo Lộ Du tiến đánh, cuối cùng dồn tay súng bắn tỉa bên Lôi Đình vào con đường chết.
Mười bảy phút ngắn ngủi thắng bại đã rõ.
Để được xem trận chiến này người hâm mộ hai bên đã bay tận sang Châu Âu, khán đài chật ních chỗ, quy mô không khác gì trận đấu trong nước.
Bởi vì trước khi thi đấu truyền thông cố tình thêm dầu vào lửa khiến hai bên coi nhau không khác gì kẻ thù, giây phút Lưu Kỳ ngã xuống cũng là lúc trận đấu bước tới giai đoạn kịch tính.
Tiếng súng của Tiết Lan dứt khoát vang lên không chút do dự, khán giả nhiệt tình như lửa, sôi nổi cuồng hoan sung sướng.
“LGW!!! LGW!!!”
Khán đài có người giơ cao lightstick, giọng nói lớn vang vọng khắp nơi: “Nữ thần Lan Lan, anh yêu em!!! Nhất định chúng ta có thể đưa [Ánh sáng tận thế] về lại quê cũ!!!”
Mập Mạp đứng trên khán đài như ẩn chứa sức mạnh vô hạn, hét liên tục vài câu cổ vũ.
Tô Nhất Ngữ Chưa hết sốc trước giọng nói với hậu viện hội theo sau cậu ta, quay sang bên cạnh hỏi: “Đó là…”
“Ừ, bạn Reset.”
“Cậu ấy không biết à?” Tô Nhất Ngữ dường như chưa tỉnh lại từ trong giọng nói vang dội của Mập Mạp, gãi đầu bảo: “Nhưng Lan Lan với anh Tranh tiến bộ quá, ép một phát là đủ khiến Lôi Đình không còn sức phản kháng, khác xa hoàn toàn hai tháng trước… chả biết chúng ta có…”
“Cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-la-nu-gia-nam/1018355/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.