Edit: Kidoisme
Chu Khán Thanh chẳng hiểu Đoàn Văn Tranh nói cái gì, tự dưng nhảy đâu ra hỏi mình vớ va vớ vẩn.
Hoặc là y đã nói quá nhiều nên giờ không biết lúc ở phòng huấn luyện mình nói cái gì nữa luôn.
“Nói chia sẻ cho tôi tài liệu học tập.”
“………….”
Đoàn Văn Tranh thiện ý nhắc nhớ Chu Khán Thanh. Y bĩu môi, không biết có nên cảm ơn anh hay tiếp tục khịa: “Đoàn Văn Tranh, tôi bảo này, cậu mặt dày nó cũng vừa vừa thôi, không share Weibo cho tôi còn dám mở mồm ra đòi tôi tài liệu?”
“Trí nhớ tôi không tốt, cậu bảo tài liệu là cái gì?”
Chu Khán Thanh cổ quái, hoài nghi liệu thằng này nó có bị ai nhập hồn vào không mà đến chuyện đấy còn quên. Y đánh giá một lúc lâu, cuối cùng mở miệng nói: “Thì là cái ấy ấy…”
“Ấy?” Đoàn Văn Tranh nheo mắt đầy nguy hiểm.
“Đương nhiên chính là…” Chu Khán Thanh nở nụ cười ha hả: “Thứ mà đàn ông hay xem…đương nhiên loại của cậu tôi không xem, nhưng tôi có mua cho cậu vài bộ, sao cậu có thể gạt phăng công lao của tôi chứ?”
Đoàn Văn Tranh không trả lời y mà ngược lại, khóe miệng anh hơi nhếch, tự thì thầm một mình: “À, thế à…”
Chu Khán Thanh mờ mịt: “Ý gì? Sao trông cái mặt cậu nó dâm dê thế…chẳng phải mới hôm trước cậu…”
Đoàn Văn Tranh cắt ngang lời y: “Ừ, có chuyện đấy thật.”
“………….”
Anh thân mật vỗ vai Chu Khán Thanh: “Đi ngủ đi.”
Chu Khán Thanh ngạc nhiên bị anh xô về phòng, vừa đi y vừa cảm thấy sao cái thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-la-nu-gia-nam/1018338/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.