Edit: Kidoisme
Đoàn Văn Tranh và Chu Khán Thanh đồng loạt không hẹn mà nhìn nhóc con tự dưng bật dậy khỏi ghế.
"Em....anh...."
Cậu xấu hổ liếc ngang liếc dọc rồi hít một hơi thật sâu gào lớn: "Anh Khán Thanh! Anh Niên có việc tìm anh!!!"
Chu Khán Thanh bị cậu hò váng cả đầu, quên luôn chuyện mình vừa cãi nhau với Đoàn Văn Tranh. Y gãi đầu khó hiểu ra ngoài cửa: "Tìm thì tìm chứ sao lớn tiếng vậy..."
Bước chân Chu Khán Thanh mới qua cánh cửa, Đoàn Văn Tranh đã nhanh chân điều khiển nhân vật nấp vào trong vật chắn, đứng dậy đóng cửa cái 'ầm' rồi khóa trái.
"Đoàn Văn Tranh?!" Chu Khán Thanh vội vàng đập cửa: "Cậu có ý gì đấy! Mở ra nhanh lên!!!"
Đoàn Văn Tranh coi như không biết, anh lập tức đi về chỗ tiện tay còn ôm theo nhóc con mờ mịt đứng bên cạnh nhìn, đặt cậu ngồi lên đùi mình.
Tiết Lan nhất thời không đề phòng bị anh đánh lén, khi tỉnh lại đã bị người ta ôm chặt.
Cậu hoảng loạn muốn đứng dậy nhưng cánh tay Đoàn Văn Tranh tiếp tục vòng qua hông Tiết Lan, vừa ôm kỹ vừa ấn bàn phím.
Tiết Lan quay lại nhìn phát hiện ra anh chưa bắn xong ván này, đang trốn trong chế độ sinh tồn.
Nhóc con co quắp ngồi trên đùi Đoàn Văn Tranh, không dám lộn xộn làm anh mất tập trung nhưng vẫn lăm le ủ mưu chuồn lẹ.
Cơ mà Đoàn Văn Tranh vẫn cao tay hơn nhiều, chỉ cần Tiết Lan cử động là sẽ bị anh xách về đúng vị trí.
"Đừng nhúc nhích, cho anh đánh xong đã."
Tiết Lan nào dám quấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-la-nu-gia-nam/1018336/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.