Năng lực phản ứng của tuyển thủ chuyên nghiệp rất tốt, bọn họ có thể phán đoán nguy hiểm chỉ trong giây lát.
Bởi vậy, thắng hay bại được quyết định trong chớp mắt.
"Chờ đã."
Tề Tư Vũ bỗng nhiên kêu lên, ánh mắt cậu ra nhìn chằm chằm vào chỗ rẽ trước mặt sau đó chuyển hướng sang tòa nhà đối diện.
"Ném khói."
"Chắc không cần đâu...." Tay đột kích còn lại theo bản năng nói: "Lựu đạn với khói để đến cuối trận."
"Bắn tỉa bên đó chưa rõ vị trí." Tề Tư Vũ lời ít ý nhiều: "Phế tích thành phố là bản đồ dễ mai phục nhất."
"Đây là tầng ba." Tay đột kích nhíu mày nói: "Tôi chỉ còn một quả khói, nhỡ đâu còn người ở tầng ba hay Wind về thì phải làm sao?"
"Ném đạn khói." Viên Hạo Nhiên dứt khoát quyết định.
Đột kích đành phải nghe theo lời đội trưởng, sau khi bom nổ, ba người cẩn thận tiến lên cầu thang.
Tầm nhìn ngay lập tức bị cản trở.
Ống ngắm của Đoàn Văn Tranh toàn khói là khói, tạm thời không sử dụng được.
Chu Khán Thanh ngó bụi mù bốn phía, chuông cảnh báo trong lòng tăng cao. Bọn họ vừa tạo ra tiếng động ở ban công để làm quân địch nghĩ bậy, bao vây tầng ba ngầm đưa cơ hội ngắm bắn cho Đoàn Văn Tranh.
Nhưng có vẻ đối phương đã đi trước một bước bắt bài cả đám.
"Không có tầm nhìn, không bắn được."
Chu Khán Thanh cắn răng định ném bom dò đường thì đột nhiên có tiếng súng vang —
Màn hình chính dừng lại dưới góc nhìn của Đoàn Văn Tranh, anh vẫn duy trì tư thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-la-nu-gia-nam/1018325/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.