Edit: Kidoisme
Tiết Lan sợ mềm chân, đặc biệt 'bạn nhỏ' của cậu còn bị Đoàn Văn Tranh nắm chặt trong tay.
"Anh, anh buông tay đã." Cậu gấp đến mức trực tiếp đẩy anh.
Đoàn Văn Tranh gằn từng chữ một: "Không, buông."
"............." Mặt Tiết Lan đỏ sắp nhỏ máu nói mãi không thành câu: "Mai, mai thi đấu rồi, anh buông em ra đi mà...."
"Chính xác, vậy nên tối nay mình nên làm chút chuyện gì đó để thả lỏng cả thể xác lẫn tâm hồn chứ nhỉ?" Đoàn Văn Tranh rũ mắt đánh giá quỷ con giãy giụa, thì thầm nói với cậu: "Bạn trai nhỏ."
"..............." Tiết Lan bị tiếng 'bạn trai nhỏ' gọi choáng cả người, mãi mới tìm lại được lý trí: "Hừ, rõ ràng là anh không say! Anh thậm chí còn không uống rượu!!!"
"Ừ, thực ra anh muốn uống cho gan lớn hơn nhưng mà sợ không đủ sức để em xách quần chạy mất."
"Em....em không.... ưm...." Tiết Lan định xắn tay áo uốn nắn lại Đoàn Văn Tranh thì bỗng nhiên bàn tay anh siết chặt lại.
Sắc mặt Tiết Lan nháy mắt đỏ bừng.
Cậu dùng tay đẩy đầu anh ra chỗ khác, tay còn lại xấu hổ giơ lên che mặt không cho anh nhìn.
"Trốn gì nào, cho anh ngắm với... anh cũng muốn nghe." Đoàn Văn Tranh xấu tính tiếp tục nắm tay lại.
'Bạn nhỏ' đằng sau lớp vải nhờ động tác của anh mà càng ngàng càng không ổn định, hô hấp Tiết Lan dồn dập, giờ cậu chỉ cần nhìn xuống dưới là có thể thấy được hình ảnh của nó.
"Dễ thương quá." Đoàn Văn Tranh không chút keo kiệt mở miệng khen ngợi.
"Mau buông em ra, mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-la-nu-gia-nam/1018321/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.