Edit: Kidoisme
"Tôi đưa ai cái gì, có lẽ nó chả liên quan đến cậu nhỉ?"
Chu Khán Thanh nhạy bén ngửi được trong không khí có mùi thuốc súng quen thuộc.
"Em có cảm thấy.... ờm, hai người bọn họ làm sao không?"
Chu Khán Thanh chọc chọc người bên cạnh, thấp giọng hỏi cậu.
Ánh mắt Tiết Lan sáng ngời: "Anh cũng cảm giác được hở?"
Ngữ khí hưng phấn của nhóc con khiến Chu Khán Thanh mờ mịt quay lại, y chắc chắn mình không nhìn lầm, với lại giờ phút này y có thể cảm nhận rất rõ ràng tâm trạng nhảy nhót của cậu.
?
Chẳng nhẽ đội hoa nhà mình thật sự thấy thành tựu khi nhìn người khác đấu đá tranh giành tình cảm?............. Trông có vẻ không phải. Nếu nói Tiết Lan chìm đắm trong cảm giác sung sướng khi người khác đánh nhau vì mình, thà nói cậu đang ngồi ăn dưa giống như Chu Khán Thanh...
À? Ăn dưa?
Chu Khán Thanh mơ hồ nhớ tới hình như trước đây Tiết Lan đã từng nói với y, hỏi xem y có cảm thấy — Đoàn Văn Tranh thích Ôn Diễn?
Trong lúc Ôn Diễn không để ý quay lại chỗ ngồi, Đoàn Văn Tranh đột nhiên đổi tính không cãi cọ với hắn mà ngược lại đi đến trước mặt Tiết Lan, tùy tiện cầm lấy ba tấm vé trong tay cậu.
"Nếu đội trưởng đã nói em dùng thế nào cũng được thì anh giúp em nhé?"
Đoàn Văn Tranh đưa một vé cho Chu Khán Thanh, một vé cho Lộ Du rồi quơ quơ tấm vé cuối cùng: "Tôi có người bạn vừa nói muốn đến xem thi đấu, cảm ơn đội trưởng."
"Đoàn, Văn, Tranh!" Ôn Diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-la-nu-gia-nam/1018304/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.