Đồng phục của LGW rất đẹp, Tiết Lan cẩn nhận ôm nó vào ngực, sau đó nhanh tay cởi áo gấp gáp muốn mặc thử.
"Ầy, em từ từ thôi, nhiều người ở đây như vậy mà em dám công khai cởi quần áo hả?" Chu Khán Thanh thấy cậu cuống lên không nhịn được chống nạnh trêu ghẹo.
"Còn lâu!" Rõ ràng chỉ là áo khoác!
"Được rồi, bớt cãi nhau đi." Ôn Diễn ném áo cho Chu Khán Thanh: "Thử xem."
Lúc này Chu Khán Thanh mới ngậm niệng, vui vui vẻ vẻ lấy quần áo đi thử.
"Ế, sao cái áo này nhỏ vậy? Anh Niên, anh đặt đồ cho em sai cỡ rồi!!!"
Tạ Tri Niên đứng một bên cười lạnh: "Đừng hỏi anh, sao chú mày không nghĩ đến chuyện mình béo lên nhỉ?"
Mọi người vui vẻ đùa nhau, Tiết Lan theo bản năng nhìn về phía sau mãi mà Đoàn Văn Tranh chưa xuống. Sau đó cậu phát hiện Tề Tư Vũ vẫn còn đang cầm đồng phục đứng một bên không biết đang nghĩ gì.
Tiết Lan vỗ vai cậu ta: "Thử đi xem hợp không?"
Tề Tư Vũ ngẩng đầu nhìn cậu, nhíu mày muốn nói lại thôi.
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng động ầm ỹ.
Mọi người không hẹn mà cùng dừng động tác, chỉ thấy Hoắc Nhiên đưa hai người đứng bên dưới đại sảnh, nhìn qua ông ta mang theo đắc ý ngạo mạn.
"Tri Niên, đã lâu không gặp."
"Đừng khách khí, tôi cũng chả muốn thấy mặt ông, hai chúng ta không thân." Tạ Tri Niên thu lại ý cười trên môi: "Nói nhanh đi, tìm tôi có chuyện gì?"
"Tôi đâu có đến tìm cậu." Hoắc Nhiên vẫn nở nụ cười lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-cho-rang-toi-la-nu-gia-nam/1018296/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.