"Cửu Nguyệt ca ca, ca xem cái này nè, là con châu chấu bằng lá do ta làm đấy!"
"Cửu Nguyệt ca ca, cái này là hoa làm từ vải do ta thêu ra nè!"
"Cửu Nguyệt ca ca, Cửu Nguyệt ca ca...."
Thiếu niên với mái tóc trắng tinh và đôi mắt đỏ tươi màu rượu vang mỉm cười dịu dàng nhìn đám nhóc đang ríu rít bên người mình. Từ lúc chúng nhìn thấy cảnh cây táo do cậu trồng xuống cho tới khi ra trái, từ những đứa trực tiếp nhìn cho tới những đứa được nghe kể lại cũng đều thay đôt thái độ với cậu nhanh như gió.
Hiển nhiên cậu vẫn không hiểu rõ việc cậu làm có bao nhiêu khó tin, cây dây leo thành tinh đội lốt thỏ, rồi lại đội lốt người là cậu mỉm cười xoa đầu từng đứa bé, khen ngợi:
"Giỏi ghê ha, con châu chấu này nhìn y như thật luôn nè. Còn nhóc khéo tay ghê nhỉ, nhìn bông hoa được thêu mà cứ tưởng là hoa thật ấy..."
Còn Adal, ừ thì nhóc con đó vẫn ngồi trong lồng ngực cậu nè. Một tay nó thì nắm chặt áo cậu chẳng chịu buông ra, một tay lại ôm lấy quả táo cậu đưa cho không rời, cũng không chịu ăn.
Nhưng tấm lòng của một bậc trưởng bối đối với ấu tể của Cửu nguyệt vẫn cao vút, luôn bao dung cho cái sự dính người của nó.
Nhưng vấn đề nguy hiểm ở đây chính là, Cửu Nguyệt mơ hồ cảm nhận được năng lượng trong cơ thể cậu sắp cạn kiệt rồi.
Nghĩa là cậu sắp trở về hình dáng thỏ để tiết kiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-biet-ta-rat-hung-manh/2567147/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.