Tần Vân Sinh: "..."
Thời Thanh: "Anh cũng có thể đi nói với họ chúng ta không có quan hệ gì. Ta thì không thành vấn đề, nhưng lúc nãy họ nhìn thấy gì anh biết rồi đấy. Anh phải suy nghĩ kĩ một chút, chân trước anh vừa mới giải thích với người ta, chân sau ta sẽ đi loa với cả khoa anh rút trym vô tình, chậc chậc, cái cảnh tượng kia chắc là kích thích lắm."
Tần Vân Sinh: "..."
Thời Thanh thắng.
Sĩ quan trải qua mưa bom bão đạn, đối mặt với sát thủ chuyên nghiệp không chút sợ hãi.
Nhưng hắn thật sự không ngờ mình lại bó tay trước một vị Hầu tước yếu ớt, hễ chạm nhẹ là bị thương ngay, thậm chí còn không có giá trị vũ lực.
Thời Thanh đúng là không có ngón võ nào, sát thương cũng không nốt.
Nhưng cậu có một đặc điểm.
Đó chính là, không biết nhục.
Nói chính xác hơn thì đánh bậy đánh bạ cái có ngay một anh người yêu.
Dù trong lòng cả hai đều rõ ràng chuyện này là do Thời Thanh muốn trả thù mà ra.
Tần Vân Sinh thật sự khâm phục.
Nên giờ hắn mới mắc kẹt trong tình cảnh này.
Thật ra Tần Vân Sinh cũng không để tâm quá đến danh dự, chỉ là từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ thân thiết với ai, nhưng bị hun một cái có hơi lâng lâng trong người.
Hắn lựa chọn tiếp tục đấu trí:
"Theo ý ngài, nhưng tôi không có ý định kết hôn. Còn giáo sư thì sau này còn phải thừa kế tước vị, phải để lại huyết thống."
"Ừm..."
Hầu tước lắc đầu: "Ta cũng không có ý định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-biet-ta-la-nguoi-tot/1181361/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.