Thời Thanh ôm mèo đi trên đường, nhan sắc trời sinh, mang một cái áo dài thêu hoa nhỏ, ngồi chễm chệ trên tay chủ nhân.
Lúc đi ngang qua một cửa hàng, cậu dừng lại, nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trên kính.
Bây giờ là đầu mùa thu, người đi đường mang áo khoác, mang quần bò, không quần bò thì cũng mang váy.
Còn Thời Thanh thì như cosplay.
Cũng may không ai nhìn thấy cậu nên không nhảy ra chụp ảnh gì.
Thời Thanh bình tĩnh nhìn mình trong kính: 【 Hệ thống, nói nghe, thế giới nghỉ phép này khác gì thế giới nhiệm vụ? 】
【 Đương nhiên là khác chứ. 】 hệ thống xông ra: 【 Kí chủ không phát hiện tướng mạo của cậu trong thế giới này là tướng mạo nguyên bản của mình à? 】
Thời Thanh phát hiện đúng là cái mặt của mình thật.
Thân hình thon dài, ngũ quan tuấn mỹ, luôn phảng phất khí chất tao nhã.
Chỉ có điều không phải tóc ngắn, mái tóc dài màu đen bối một nửa, phần còn lại xõa sau lưng, làm khuôn mặt kia mang vẻ yêu mỵ hơn.
Cậu giơ tay tên đặt lên tấm kính, Ma Vương đứng đối diện hơi nhếch miệng.
Càng thêm tà khí.
Hệ thống cẩn thận nhắc nhở Thời Thanh: 【 Kí chủ, đây là thế giới nghỉ phép nên không cần để ý thiết lập tính cách, không cần phải tỏ vẻ bại hoại. 】
Thời Thanh nhíu mày, nghiêng đầu mỉm cười: 【 Ai nói với mày tao không bại hoại ? 】
Hệ thống: 【... 】
Thời Thanh chậm rãi thả tay xuống, sờ sờ con mèo trong ngực: 【 Ôke, coi tình hình thế giới này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-biet-ta-la-nguoi-tot/1181352/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.