Ngày thứ 5 đếm ngược đến kỳ hạn, Thời Thanh và Úc Thần Niên xuất cung.
Đích đến là thanh lâu.
Khi Úc Thần Niên đứng với Thời Thanh trước cửa thanh lâu, sắc mặt đã không còn dễ nhìn, lúc hắn thấy được vẻ mặt "khách quen" của cậu được các cô nương nhiệt tình chào đón, mặt còn đen hơn nhọ nồi.
"Ôi chao! ! Thời tiểu gia!"
Thời Thanh đi vào, tú bà liền tươi rói đến đón, giọng điệu thân thiết vô cùng: "Đã lâu lắm rồi ngài mới đến đó, Tình Tình Thúy Thúy đã ngóng chờ ngài lắm đấy."
"Mấy bữa nay lạnh lắm, ta lười đi."
Tiểu thiếu gia đối với loại tình huống được mọi người vây quanh tập mãi thành quen, vung vung tay tùy ý nói: "Hôm nay ta mang theo người đến, tìm một vài cô nương tốt, có tướng mạo kỹ năng."
"Ôi chao! Ôi chao! Tiểu gia ngài yên tâm, chỗ này không thiếu gì cô nương tốt."
Tú bà nói xong, thấy Thời Thanh đi lên tầng, liền xoay người nhiệt tình kéo tay Úc Thần Niên: "Gia à, tôi chưa bao giờ thấy ngài, không biết là công tử nhà ai?"
Úc Thần Niên ngẩng đầu, nhìn tiểu thiếu gia tự mình lên lầu trên cũng không thèm quay đầu lại, trầm mặc bỏ tay tú bà ra.
Tú bà sững sờ: "Gia, ngài..."
Bà đối mặt với tầm mắt của thanh niên kia.
Đáy mắt tràn đầy sát khí, chỉ im lặng nhưng làm người bà phải run rẩy, cả khuôn mặt trở nên trắng bệch.
"Ngươi làm cái gì đấy, chậm chết rồi."
Đứng trên cửa cầu thang, Thời Thanh mới phát hiện Úc Thần Niên không đi cùng, thiếu kiên nhẫn quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toan-the-gioi-deu-biet-ta-la-nguoi-tot/1181336/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.